Người ta biết đến ông như một người đa tài, một kẻ đa mang. Ông làm được nhiều việc, mà việc gì cũng giỏi. Tên tuổi của ông đã là một đảm bảo chắc chắn cho sự thành công, đặc biệt trên lĩnh vực văn học, sân khấu và điện ảnh. Đằng sau những hào quang chói lòa ấy là một con người bản lĩnh với nghị lực phi thường. Nhà báo Như Bình đã từng so sánh ông với loài xương rồng cát - một sức sống, một ý chí vươn lên mãnh liệt.
Ông là nhà văn, nhà biên kịch Nguyễn Quang Lập. Đã nhiều lần trong quá khứ xương rồng cát nở hoa, và hiện tại đang nở hoa rực rỡ.
Một trăm độ đã có một cuộc phỏng vấn nho nhỏ đối với nhà văn Nguyễn Quang Lập nhân dịp cuốn sách thứnăm của ông, tập tạp bút “Ký ức vụn” được xuất bản. Hãy cùng lắng nghe những chia sẻ rất thú vị của ông!
Một trăm độ: Kính chào nhà văn Nguyễn Quang Lập! Cảm ơn chú đã dành thời gian cho “Chat chit với blogger” của Một trăm độ! Lời đầu tiên, xin chúc mừng sự ra đời cuốn sách thứ năm của bọ. Tại sao bọ lại chọn “Ký ức vụn” làm tiêu đề cho tập tạp bút này?
Quê choa: Lúc đầu cuốn sách có tên Những mảnh vụn ký ức. Anh bạn Phạm Xuân Nguyên thấy không hay lắm, vì nó trùng cái chữ những với cuốn Những mảnh đời đen trắng của tôi, anh đặt cho cái tên Ký ức vụn. Tôi rất thích cái tên này. Nó đúng là những kí ức nho nhỏ chợt đến, không hề được sắp xếp theo thứ tự thời gian và không gian.
Một trăm độ: Bọ ơi, nếu độc giả Một Trăm Độ muốn có một cuốn “Ký ức vụn” kèm chữ ký của tác giả thì có những cách nào ạ? ^^
Quê choa: Tôi chỉ kí ở 500 cuốn sách đặc biệt. Các bạn muốn có nó hãy vào blog Quê choa: http://vn.myblog.yahoo.com/quanglap52 tìm đọc entry: “Bọ rao bán sách” sẽ biết tất cả, vô cùng đơn giản.
Một trăm độ: “Hãy đợi đấy, những hồi ức Nguyễn Quang Lập từ blog sang giấy”. Đó là khẳng định chắc nịch của nhà phê bình Phạm Xuân Nguyên trên báo Thể thao – văn hóa Online cách đây gần 1 năm, khi bọ mới viết blog được vài tháng. Hiện nay thì tiên đoán đó đã thành sự thật, blog đã sang giấy, hồi ký đã thành sách. Có nhanh không khi bọ xuất bản sách (từ blog) chỉ sau chưa đầy 1 năm viết blog?
Quê choa: Thực ra đấy là những sáng tác tôi viết, rồi post lên blog để thăm dò phản ứng đọc giả, từ đó điều chỉnh tí chút rồi đưa in. Tôi là nhà văn chuyên nghiệp, không phải tập tọng viết trong blog chơi vui, rồi lấy trong blog đưa in như một số người không chuyên mà bảo là vội.Tôi chọn 59 bài trong 115 bài đã viết để tập hợp thành một cuốn sách, biên tập khá kĩ lưỡng mới đưa in. Cái này đã có trong kế hoạch ngay từ khi lập blog.
Một trăm độ: Trời cho con người ta chữ tài, lại khuyến mãi thêm chữ nghiệp. Đối với bọ, văn có phải là một cái nghiệp?
Quê choa: Không những nghiệp, mà là nghiệp chướng. Số phận run rủi đẩy tôi làm nhà văn chứ tôi không hề chọn nó. Kiếp sau tôi sẽ không làm nhà văn nữa, chán rồi hi hi.
Một trăm độ: Người đời vẫn rỉ tai nhau: “Nhà văn nói láo, nhà báo nói điêu” Những tác phẩm của bọ rất thật, thật đến trần trụi. Nhưng mạn phép hỏi bọ, trong đó có chút “láo” nào không ạ?
Quê choa: Phàm là sáng tác đều phải hư cấu cả. Tôi hư cấu bằng cách thêm bớt các chi tiết có thật, sắp xếp có chủ ý, sao cho đạt được một tác phẩm như ý muốn. Nếu hiểu nói láo là bịa đặt thì tôi không bao giờ. Tôi ghét cay đắng sự bịa đặt.
Một trăm độ: Vắng bóng trên văn đàn khá lâu, rồi bất ngờ trở lại với blog “Quê choa”, sử dụng lối văn độc đáo mà bọ gọi là “khẩu văn”, nói tục như một biện pháp tu từ. Mọi người ủng hộ bọ rất nhiều, nhưng cũng không tránh khỏi sự phản bác. Bọ thấy sao khi nhận được những comment đậm chất “không ủng hộ” như thế?
Quê choa: Chẳng những các comment, mà có nhiều blog đã viết hẳn cả một hai entry để phản đối văn của tôi nữa. Chẳng sao cả, tôi biết trước điều đó. Tôi biết văn tôi như trái sầu riêng vậy, chưa quen ngửi không có nổi, nhưng quen rồi thì thấy ngon.
Một trăm độ: Đã có nhiều người nói là nghiện văn Bọ Lập. Sáng sáng tuần tuần mà không đọc văn của Bọ Lập thì cứ thấy thiêu thiếu, bứt rứt không yên. Theo bọ, điều gì trong văn của bọ đã cuốn hút người đọc tới vậy, và phẩm chất nào là quan trọng nhất để trở thành một nhà văn thực thụ?
Quê choa: Có hai điểm mà tôi biết chắc vì thế bạn đọc thích, đó là văn tôi không phải là loại văn đạo đức giả, thứ hai là văn tôi không hề có ý định giáo dục ai. Tôi viết chơi, mọi người đọc cho vui, vậy thôi.
Một trăm độ: Sau “Ký ức vụn”, bọ có dự định dài hơi nào cho sự nghiệp văn học của mình không ạ?
Quê choa: Cái cuốn tiểu thuyết Tình Cát tôi đang post lên là một dự định ra sách, ngoài ra tôi sẽ ra một cuốn truyện ngắn, một cuốn chân dung được viết theo lối khẩu văn, và một cuốn tiểu thuyết khác viết theo lối khẩu văn, cuốn này có tên: Những chuyện có thật và bịa đặt của tôi. Có lẽ đây là cuốn sách cuối cùng đời văn của tôi. Sau đó nếu còn sống tôi sẽ bye bye văn và đi chơi, câu cá và uống rượu, tất nhiên tán gái nữa. nếu có thể, he he.
Một trăm độ: Chắn hẳn các độc giả đang rất nôn nóng chờ đón các tác phẩm “sắp ra lò” của bọ. Chúc bọ dồi dào sức khỏe, thư thái tinh thần để thực hiện được tất tần tật các kế hoạch trong dự định. Và trước mắt là chúc bọ và nhà sách Đông Tây “cháy sách”! Chân thành cảm ơn nhà văn!
Thực hiện Một trăm độ
nguồn ảnh: internet
Profile:
Tên thật: Nguyễn Quang Lập
Nickname: Quê choa, bọ Lập
Blog: http://vn.myblog.yahoo.com/quanglap52
Nghề nghiệp: nhà văn, nhà biên kịch, nhà giáo, nhà kinh doanh … (nhiều nhà)
Tác phẩm tiêu biểu:
Sách: Một giờ trước lúc rạng sáng, Tiếng gọi phía mặt trời lặn, Những mảnh đời đen trắng, Kỷ niệm thời trai trẻ (thơ), Ký ức vụn
Kịch: Mùa hạ cay đắng, Trên mảnh đất người đời, Tình sử ngàn năm …
Phim: Đời cát, Thung lũng hoang vắng, Âm tính …
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét