Thứ Năm, 25 tháng 6, 2009

KẺ ĐỐT ĐỀN

Tôi biết khi tôi viết bài này nhiều người sẽ không hài lòng, có người cho tôi là ngông cuồng, thậm chí có kẻ sẽ kết tội tôi vì tôi dám đụng vào một nhân vật “cộm cán” trong blog Việt Nam, nhưng tôi vẫn viết…


Nếu ai đã một lần đến với blog “quanglap52” thì thật thích thú vì tài kể chuyện của ông: dí dỏm, hài hài nhưng không kém phần sâu cay khiến người đời phải suy nghĩ. Bản thân tôi cũng được hân hạnh biết đến NQL khi đọc entry ông viết về nghệ sĩ Tiến Hợi (bài đã được NQL gỡ), đọc xong phì cười vì ông tài thật, chuyện như vậy mà cũng dám viết, viết lại hay nữa chứ. “Mê” rồi tôi thường xuyên cập nhật vào blog của NQL để đọc ngấu nghiến những câu chuyện tưng tửng, hài hài của ông để được cười thích thú. Ông có nhiều bài viết (đăng trên blog của mình) thật xuất sắc, tôi vẫn nhớ cái kết đầy xúc động khi ông viết về nhà thơ Tuyết Nga; những chi tiết cảm động về Phùng Quán, những cảm nhận về Võ tướng quân… NQL còn là một người bạn tốt khi viết bài tường thuật sự kiện nhà báo, nhà thơ ra tù… và tất cả “tác phẩm mạng” ấy đã tạo sức hút lạ kì đối với các bloger VN. Tuy nhiên…


Là một kẻ hậu sinh, nếu phê ông thì nhiều người cho là hỗn, nhưng dù có bị coi là hỗn là láo thì tôi cũng buộc nói thật: Văn ông ngày đi vào lối mòn, câu chuyện của ông không thoát được cái tục (tĩu) và ngày càng sa đà vào những cái tầm thường. Vẫn biết "tác phẩm văn chương mà không vỗ vào bản năng con người thì không ai đọc", nhưng văn chương chỉ “vỗ” chứ không phải là phơi bày, thậm chí còn tán tụng, trưng bày… đến quá mức như vậy. Không biết NQL có tâm trạng như thế nào khi viết ra những câu: “Cu Hà vùng dậy, bắc loa a lô a lô mạ tui bất khuất kiên cường/ thay cu một tháng hai buồng chuối xanh, a lô a lô” (Kẻ tàng hình) hoặc “Thưa đại hội, tôi đọc blog quê choa, thấy có phổ biến kinh nghiệm dùng đũa gắp chim chồng rất hiệu quả, không biết chị em có biết kinh nghiệm này không?” (Đại hội vợ các nhà văn) (Ghi chú: hình ảnh dùng đũa gắp… được ông viết đi viết lại nhiều lần). Có người đọc đến đây cười khoái trá, còn tôi sao cứ thấy cay cay mũi thế nào… Chưa hết nếu bạn là độc giả thường xuyên của NQL bạn sẽ phải đọc đến hàng trăm lần những từ như: cứt, con cu… thậm chí cả cái chuyện mà người đời cho là dâm đãng như: “mắt dán vào đít (đàn bà); búng chim… cũng được đưa bài viết thật hồn nhiên với tần xuất khá nhiều.


Cái tục trong cuộc sống nó như gia vị, liều lượng vừa đủ sẽ tạo ra sức hấp dẫn riêng, nhưng quan điểm của tôi NQL đã quá sa đà vào cái tục tĩu, thậm chí tôi cảm tưởng ông đang khoái trá vì những chuyện mình viết ra đang được thiên hạ tung hô nhiệt liệt. Vẫn biết vẫn biết văn học mạng ai muốn đọc thì đọc không đọc thì thôi, nhưng nghĩ kỹ lại nói như vậy không ổn vì anh đã trưng ra cho mọi người đọc thì anh phải có trách nhiệm với nó.


Cuối cùng tôi muốn viết ra một thắc mắc với riêng ông: Sau khi gỡ bài tường thuật nhà báo ra tù, NQL có trả lời bạn đọc (đại ý) là ông chỉ giữ lại blog của mình những gì dính dáng đến văn chương. Tuy vậy bài viết của ông về đám cưới nữ diễn viên xinh đẹp HA đến nay vẫn còn và tôi cam kết bài này cũng chẳng có tính văn chương hơn bài kia./.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét