Thứ Tư, 2 tháng 4, 2014

Trịnh Minh Châu - CHÙM THƠ THÁNG TƯ

   

                                    
   
  MIỀN NAM
Nhà thơ Trịnh Minh Châu

Yêu quá thể miền Namngày ấy
Dẫu đạn bom, muỗi ,vắt ,xuyên rừng
Mưa xối xả,võng ,tăng ướt sũng
Lòng vẫn mơ phố xá khôn cùng

Nhìn đồng đội gầy như nhau thế
Da bủng xanh cơm vắt chia đều
Người ngã xuống bên rào bót giặc
Người sống còn canh cánh thương yêu

Yêu quá thể miền Nam đạn lửa
Chẳng ai lo sung sướng riêng mình
Khi được gọi xả thân vì nước
Người sẵn sàng đâu ngại hy sinh

Cứ xa hút: Lờ Gò, Xóm Giữa,
An toàn khu,Sa Mát,Sông Vàm...
Đêm tỉnh giấc giữa tình xứ sở
Ôi miền Nam, miền Nam, miền Nam

Ôi miền Nam thêm nồng duyên nợ
Đổi thay rồi ai nhớ ai đây
Em ngày ấy,thành bà chưa nhỉ?
rừng tối trời tay dắt bàn tay

Cứ da diết miền Nam qúa thể
Mỗi làng quê  khi bóng đổ chiều
Sẽ có lúc như thời trai trẻ
Lại thăm miền quê ấy thương yêu.
TMC
-------------------

                                                          

GỬI MIỀN GIÓ CHƯỚNG

Biết nói gì với em gái chiều nay
Ở phía ấy mùa này đang gió chướng
Mưa cuối vụ giọt giọt đều tâm tưởng
Thấm tận lòng cho em mãi yêu thương

Tóc ngày xanh anh rải dọc con đường
Riêng trái tim vẫn đập thời trai trẻ
Nếu có khác chỉ thêm nhiều suy nghĩ
Tháng năm dài bão tố cứ ùa vô

Đất quê mình thời đạn lửa anh qua
Bạn ngã xuống bây giờ chưa thấy mộ
Xa thẳm đấy nhưng rất nhiều duyên nợ
Biết cuộc đời có trả được hay không

Đừng vội vàng nói có hoặc rằng không
Trời đất rộng biết bao điều lãng mạn
Nhưng máu đỏ con tim chưa thể cạn
Thì con đường cũng có lúc tày gang

Biết mùa này gió chướng vẫn miên man
Anh chưa đến nhưng mùa khô lại đến
Đành lỡ hẹn dù chưa từng hò hen
Kìa em trông trái đất vân xoay kìa
                                       TMC
------------------

 
       THÔI ĐỪNG
                                            (Gửi người thua, được)
Mặc những người sai, đúng cãi nhau
Tôi là lính một thời máu lửa
Tuổi hai mươi bừng bừng sức trẻ
Tôi ào ào đi với đoàn quân

Suốt dọc đương đôi chỗ dừng chân
Chớp nhoáng quá không vào nỗi nhớ
Nghe phía trước đì đùng súng nổ
Tôi muốn tôi là một anh hùng

Bom đạn gầm lên ác liệt tận cùng
Tôi chỉ thấy quân thù trước mặt
Tôi được sống hay tôi phải chết
Trận đánh thành mưu mẹo lì gan

Sức con người đâu phải thép gang
Tôi mơ ước nhanh ngày chiến thắng
Về với quê hương, họ hàng thôn xóm
Lại cấy cày như mẹ như cha

Tiếng súng im rồi, năm tháng đã xa
Đầu tóc bạc  lòng còn ám ảnh
Xương máu loang ra theo từng trận đánh
Thương thắt lòng bạn chết cho ta...

Giận vô cùng, đất nước  hoan ca
Đồng đội cũ  biến thành quái thú
Sống lẫn quất trong từng  đội ngũ
Không muốn làm ánh sáng một thời mơ.

Thôi thì đừng nói nữa ngaỳ xưa
Đừng nói mãi  nỗi đau quá khứ
Người đúng, người sai dành cho lịch sử
Ta thương nhau sau thấm thía một thời

Ta thương nhau như những con người./.
3- 2014
TMC
----------------
 

XÓM NHỎ

Trời vẫn đẹp và cánh đồng vẫn đẹp
Dưa anh về xóm nhỏ của mình đây
Cây duối vàng xôn xao đàn sáo gọi
Ngọn tre làng chấp chới cánh cò bay

Gió tự tình hoa phảng phất hương say
Mây ngổn ngang chi không lối không hàng
Chiều ai đứng thả hình trong thăm thẳm
Sông, nước đầy con cá lội cung quăng

Như tại bây giờ,như tự ngàn năm
Câu hát ai ngân như gái chưa chồng
Nắng hư ảo cuối ngày chưa muốn tắt
Em có về xóm nhỏ với anh không ?

Đêm sao trời thêm nỗi nhớ mênh mông
Hương lúa hương cau thơm tiếng em cười
Cứ trải suốt dọc đường anh năm tháng
Dẫn anh về xóm nhỏ đó em ơi !
TMC
------------------                          

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét