* BÙI VĂN BỒNG
Dù có chất “Tàu hóa”, nhưng vẫn phải dùng từ ‘song quyền’, bơi rnos dễ hiểu và đầy đủ hơn nếu dùng ‘hai quyền’!
Song quyền ở đây là QUYỀN BÍNH và QUYỀN LỢI .. Nghị quyết Trung ương 4 đánh giá và đưa ra nhận dịnh khá chuẩn: “Một bộ phận không nhỏ” cán bộ lãnh đạo có chức có quyền đã suy thoái đạo đức, tham nhũng, trở thành lực cản rất lớn cho nền kinh tế-xã hội, làm mất uy tín đảng lãnh đạo, làm mất hiệu lực quản lý nhà nước, làm mất dân chủ nghiêm trọng, (nhiều khi còn thách thức, công khai, trắng trơn), nhất là ô danh cho một đảng cầm quyền.
Ta thường uốn éo, nắn chỉnh câu chữ theo mục đích chính trị và vừa lòng lãnh đạo. Nhưng “bộ phận không nhỏ” nghĩa là lớn, là ‘quá bán’, có khi gần 100%. Dù uốn éo thế nào thì thực trạng hơn 20 năm qua, từ sau Hội nghị Thành Đô 9-1990 nhiều nội tình ẩn khuất, mác mưu Tàu, để lại nhiều hậu họa, tai hại khó lường, Có thể nói từ sau Hội nghị Thành Đô, Việt Nam bị mất môt mảng lớn về độc lập, tự chủ về chính trị, văn hóa, kinh té, xã hội và sau này cả chủ quyền lãnh thổ, lãnh hài, cả hậu họa nguy hiểm như bị 'xâm lược mềm' như thực trạng hiện nay. Đó là nỗi đau thế kỷ!
Cựu TBT Đỗ Mười nắm quyền từ tháng 6 năm 1991, thay đổi hẳn quan điểm: Cảnh giác cao độ với phương Tây, nhất là “lực lượng Việt hải ngoại”, ở các nước phương Tây, né tránh và dè chừng với Nga, mở lòng tạc dạ két thân chặt chẽ với Trung Quốc (khép lại quá khứ , hưởng tới tương lai, niềm tin chiến lược, tôn vinh và cắp nách ‘16 chữ + 4 tốt’, hữu hảo toàn diện(!).. Trung Nam Hải dẫn lý rằng đừng 'chơi', làm ăn với phương Tây; phương Tây là xấu, là chơi trò bẩn "Diễn biến hòa bình', chỉ có Trung Quóc là hữu hảo, chân tình, bền lâu, cùng ý thứ hệ, giúp nhau cùng phát triển...Chiến tranh biên giới 1979, đảo Hoàng Sa 1974, sự kiện hải chiến Trường Sa 1988...là Trung Quốc không muôn thế, hãy "khép lại qusa khứ, hướng tới tương lai'...
Cựu TBT Đỗ Mười nắm quyền từ tháng 6 năm 1991, thay đổi hẳn quan điểm: Cảnh giác cao độ với phương Tây, nhất là “lực lượng Việt hải ngoại”, ở các nước phương Tây, né tránh và dè chừng với Nga, mở lòng tạc dạ két thân chặt chẽ với Trung Quốc (khép lại quá khứ , hưởng tới tương lai, niềm tin chiến lược, tôn vinh và cắp nách ‘16 chữ + 4 tốt’, hữu hảo toàn diện(!).. Trung Nam Hải dẫn lý rằng đừng 'chơi', làm ăn với phương Tây; phương Tây là xấu, là chơi trò bẩn "Diễn biến hòa bình', chỉ có Trung Quóc là hữu hảo, chân tình, bền lâu, cùng ý thứ hệ, giúp nhau cùng phát triển...Chiến tranh biên giới 1979, đảo Hoàng Sa 1974, sự kiện hải chiến Trường Sa 1988...là Trung Quốc không muôn thế, hãy "khép lại qusa khứ, hướng tới tương lai'...
Thế là từ đó, những thành quả đổi mới sau Đại hội 6 coi như nhét xó, biết bao thành quả bướ đàu và dự án đổi mới chính trị, kinh tế, xã hội coi như “niêm phong”, lại tiêp tục xu hưởng lãnh đạo quan liêu, giáo điều, giả dói , nói không đi đôi với làm, đánh tráo các khái niệm, bẻ quẹo sự thật, dẹp bỏ minh bạch, công khai, ra tay đàn áp dân chủ với những quan niệm phi thực tế, cách lế hăn rvowi sthowif đại văn minh, “Chống diễn biến hòa bình”, truy tìm, áp đặt các “thế lực thù địch”.(sống làm sao mà lắm kẻ thù đến thế?).
Một nhiệm kỳ rưỡi, ông Đỗ Mười đã làm hài lòng Tàu, sự nghiepj đổi mơi stheo Đại hội 6 bị chững lại, và (ông ta) được Trung Nam Hải vỗ tay. Ông Lê Khả Phiêu với tác phong chỉ huy quân đội, bản lĩnh và khí chất quân đội, gần nửa nhiệm kỳ cũng gây được nhiều niềm tin, hy vọng cho dân cho nước, nhưng cũng chỉ là tia chớp mới lóe đã vụt tắt. Ra nhanh được Nghị quyết Trung ương 6 (2) kiên quyết chống tham nhũng rồi cũng nhanh chóng bị tắt ngấm chẳng bao lâu sau khi ông Tổng Nông nắm quyền. .Ông Nông Đức Mạnh đảm nhiệm hai nhiệm kỳ Đại hội 9 và 10, hới chút xin ý kiến “bạn vàng phương Bắc’, nặng về hô hào, lấy ‘ khẩu hiệu hóa’ cùng với đọc thuộc mấy câu của Bác Hồ, của nghị quyết đảng làm phương pháp lãnh đạo, và chủ yếu là vui vẻ, vừa lòng mọi cấp, tác phong quan liêu và cả quan cách, thích được các ‘thứ đệ’ tung hô, tôn vinh, ít coi trọng thực sự dân chủ, buông lơi vũ khí “phê-tự phê” trong đảng, công tac đảng bị hành chính hóa, tình trạng vi phạm kỷ luật trong đảng càng thêm trầm trọn, kẻ cơ hội chui vào các cửa quan ‘có giá’ ngày càng nhiều !….
Nghị quyết Trung ương 4 thấy rõ sai lầm nghiêm trọng làm “xuống cấp” đảng lãnh đạo từ Đại hội 7 đến đại hội 10,, đã quyết tâm chỉnh đảng, kiên quyết chống tham nhũng, loại bỏ các lãnh đạo suy thoái trong đảng, làm gương từ Bộ chính trị, (không từ một ai, bát cứ cấp nào….!). Nhưng đến nay đã hai năm rưỡi, nửa nhiệm kỳ khóa 11, ông Vũ Như Cẩn và ông Nguyễn Y Vân cứ oai vệ lù lù….
Từ cái cơ chế lãnh đạo với những vị đứng đầu đảng lãnh đạo như vậy dẫn đên hậu quả hiện nay là ‘song quyền’ đã nằm giữa những lô cốt vững chắc, những sâu chúa thành tinh và bầy sâu co vào tổ kén an toàn lại được sự nhân danh tỏ chức đảng, ngành nội vụ, công an và cả khối nội chính, thanh tra, kiểm tra che chắn , bảo vệ nghiêm ngặt, trước hết yên chí “rồi sẽ hạ cánh an toàn”. Họ đã công khai tài sản do tham nhũng mà có, như thi nhau khoe ra của ăn cắp lớn làm rỗng ngân khố quốc gia, công khai đến trơ trẽn thách thức pháp luật và dư luận mà không ai làm gì được…!
Có mua chức mua quyền, có nỗ lực chạy ghế, họ có quyền bính (quyền hành, quyên lực, cả quyền sinh quyền sát). Có quyền bình sinh quyền lợi dễ như trở bàn tay, một chữ ký của kẻ quyền hành thu về cả chục, cả trăm tỷ. Có quyèn lợi, lắm tiền lại ‘thừa vốn’ để củng cố, tôn cao thêm quyền bĩnh. Cái mối tương hỗ song quyền muôn thuở ấy trở thành “vũ đài bất khả xâm phạm”.
Vì mục đích giữ chắc, giữ chặt, an toàn tuyệt đối cho 'lô cốt song quyền' trong mọi tình huống, người ta sẵn sàng "cho đi" những "đàn em" không còn tác dụng và có khi nguy hại cho họ.Vì 'song quyền' người ta chỉ đạo các 'án bỏ túi', và các quan tòa phải tuân thủ.
Vì 'song quyền', người ta tự 'ra án bán tòa', thì chốt diệt sĩ, cho "hy sinh" xe, pháo, mã (nếu cần).
Vì 'song quyền' người ta có thể chỉ đạo tay chân, 'đệ tử', ngành chuyên trách thuộc quyền chấp nhân vi phạm dân chủ, quy chụp tội oan, gán ghép, áp đặt vô cớ cho người khác, thậm chí đánh chết người để bịt đầu mối, có khi còn tung ra nhiều kế sách đánh lạc hướng, 'pha loãng' dư luận...Nghĩa là họ sẵn sàng làm mọi việc (dù biết là ác) không từ một thủ đoạn nào...
Qua thông tin báo chí, mạng xã hội và dư luận cũng như qua cá ‘trù bị’ nhân sự, cho thấy một hiện trạng đang đắp dầy, gia cố vững chắc hơn ‘lô cốt song quyền’. Mới đầu cuộc đã thấy: nhân sự cho đại hội 12 sắp tới, ngài việc các lãnh đạo chức quyền đang tìm cách “cài căm nhân sự” theo công thức 4 C và ê-kíp, nhóm lợi ích, hầu như cố tình bỏ qua "nguồn", xem nhe bầu chọn dân chủ, "lũ sâu" nắm giữ ‘song quyền’ lại đang tung cả tiền và nhiều chiêu thức để có ghế ngon tại các chức danh béo bỏ trong Đại hội sắp tới! Nhìn lại, nhận diện, đặt vấn đề như vậy, còn thực tế tế có đúng vậy không? Làm sao đây hỡi các nhà đang nhận trọng trách 'kiến tạo' cho thành công của Đại hội 12 sắp tới?
BVB
-----------------
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét