* TRỊNH MINH CHÂU
Bao năm lửa đạn chiến trường
Ta vừa về với đời thường lo toan
Bất ngờ phía bắc giặc sang
Chân đi, lòng dạ ngổn ngang lạ lùng.
Lại nghe bom đạn đì đùng
Xương rơi, máu chảy một vùng biên cương
Lại tan nát, lại đau thương
Lại người chạy giặc, hậu phương đổi chiều
Chiến tranh không thể nói nhiều
Không cho ta hiểu những điều giản đơn
Không cho lý giải nguồn cơn
Cho ta khẩu súng, căm hờn xông lên...
Phải vì hồng phúc tổ tiên
Giặc tan ta lại bình yên trở về,
Nhưng từng ngọn suối, nguồn khe
Núi cao rừng thẳm bộn bề tang thương.
Vẫn còn đỏ máu, trắng xương
Vẫn còn nỗi hận biên cương hãi hùng...
Vẫn còn ngơ ngác lạ lùng
Bạn thành giặc cướp một vùng lạ chưa?
Vẫn còn đó chứ đâu xa
Con thơ vợ dại tiễn ta lên đường.
17- 2 - 2014
TMC
----------------
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét