CỘNG HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM
Độc lập – Tự do – Hạnh phúc.
----------------------------------------------------
Hà Nam, ngày 22 tháng 01 năm 2014
ĐƠN KÊU OAN KHẨN CẤP
Kính gửi : - Cụ Lê Hiền Đức
- Các cơ quan thông tấn báo chí.
Đồng kính gửi :
- Chủ tịch nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam
- Thủ tướng chính phủ nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam
- Phó Thủ tướng chính phủ Nguyễn Xuân Phúc
- Ông Nguyễn Bá Thanh - Trưởng ban nội chính Trung ương
- Viện trưởng Viện kiểm sát nhân dân tối cao
- Ông Nguyễn Hải Phong – Phó Viện trưởng Viện kiểm sát Nhân dân tối cao
- Vụ trưởng vụ 7 – Viện kiểm sát nhân dân tối cao
- Vụ trưởng vụ 1 – Viện kiểm sát nhân dân tối cao
- Cục trưởng Cục 6 – Viện kiểm sát nhân dân tối cao
- Bộ trưởng Bộ công an
- Bí thư tỉnh ủy tỉnh Hà Nam
- Trưởng ban Nội chính tỉnh Hà Nam
- Chủ tịch ủy ban nhân tỉnh Hà Nam
- Chủ tịch hội đồng nhân dân tỉnh Hà Nam
- Đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh Hà Nam
- Tòa án nhân dân tỉnh Hà Nam
- Viện trưởng Viện kiểm sát nhân dân tỉnh Hà Nam
- Giám đốc công an tỉnh Hà Nam
- UBND Thành phố Phủ Lý - tỉnh Hà Nam
- Tòa án nhân dân TP Phủ Lý – tỉnh Hà Nam
- Viện kiểm sát nhân dân TP Phủ Lý – tỉnh Hà Nam
- Trưởng Công an TP Phủ Lý – tỉnh Hà Nam
Tôi tên là : Lê Thị Thu Huyên sinh năm 1976.
Thường trú tại thôn Trần Phú - Châu Sơn – Phủ Lý – Hà Nam ,
Tôi xin được trình bày nội dung sự việc như sau:
Vào hồi 1h05 phút ngày 27 tháng 12 năm 2013 chồng tôi là Lê Thanh Tùng sinh năm 1974 trú tại thôn Trần Phú - Châu Sơn – Phủ Lý – Hà Nam, khi đi làm việc qua trạm cân lưu động tại Km11+800 trên ĐT 494 thuộc địa phận Thanh Tuyền, TP Phủ Lý tỉnh Hà Nam, do có quen biết với các anh cảnh sát giao thông ở đây. Chồng tôi có đừng xe ô tô 7 chỗ BKS 90T – 5678 vào trước trạm cân chuyện trò với anh Chu Thế Lượng cảnh sát giao thông tại đây, sau đó chồng tôi đi về phía trước theo chiều xe như bình thường vào đường dẫn lên trạm cân xe tải rồi đi qua trạm cân, lúc đi qua không có ai điều khiển giao thông và hướng dẫn cách đi qua trạm cân đúng quy định nên vẫn đi như bình thường. Khi đi qua trạm khoảng 500m thì chồng tôi thấy anh Chu Thế Lượng cảnh sát ở đây gọi điện thoại nói chồng tôi đã đi qua làm hư hỏng cân, thì chồng tôi vội vã quay trở lại ngay để xem xét sự việc. Nhận thấy lỗi của mình, chồng tôi cũng xin được bồi thường thiệt hại do mình đã gây ra.
Tại cơ quan điều tra chồng tôi cũng nói rõ tình huống khách quan của sự việc do suy nghĩ đây là cân xe tải trọng lớn nên xe mình nhỏ 7 chỗ đi qua cũng không sao (và cũng vì không thấy có biển cấm xe con) nên khi dừng nói chuyện với anh Lượng xong chồng tôi đi xe qua khu vực đặt cân, do đi hơi nhanh lại gặp đèn xe ô tô đi ngược chiều chiếu vào mặt nên không quan sát được mặt đường lên đã khiến băng truyền của cân bị sô lệch, kéo theo dây kết nối bị đứt gây đổ cột đèn led.
Khi biết trạm cân đã được thay thế và khắc phục sửa chữa tổng số tiền là: 41.800.000 đ (bốn mươi mốt triệu tám trăm nghìn đồng chẵn) chưa tính VAT, gia đình tôi đã đến gặp ông Nguyễn Quang Tuyển Chánh thanh tra Sở GTVT Hà Nam với mong muốn đền bù toàn bộ thiệt hại do chồng tôi gây ra ,nhưng ông Tuyển không chấp nhận và bảo không dùng trạm cân đã sửa đó nữa, ông Tuyển muốn dùng cân mới , bên ông đang yêu cầu Bộ GTVT cấp cân mới rồi. Tôi thật không biết chồng tôi hay họ hàng nhà tôi có thù oán gì với ông Nguyễn Quang Tuyển Chánh thanh tra Sở GTVT Hà Nam hay không mà ông ta thù và ác với chồng tôi đến thế. Khi trả lời các cơ quan báo chí ông Tuyển luôn nói chồng tôi cố tình đâm vào trạm cân vì chồng tôi là chủ doanh nghiệp vận tải nên muốn phá hoại, trong khi thực tế chồng tôi chỉ đi qua cân như các xe có tải trọng lớn, do không biết, không được hướng dẫn cách đi qua trạm cân nên có đi hơi nhanh nên xảy ra sự việc trên, nhưng sự thật là trạm cân chỉ bị sô lệch một bên băng truyền dẫn, gây kéo dây truyền tín hiệu với cột đèn led làm đèn đổ xuống,đèn led không hề bị vỡ, cân cũng không hỏng (việc này được thể hiện rât rõ qua CAMERA của trạm cân, hình ảnh hiện trường của trạm cân sau khi sự việc xảy ra, tôi xin gửi ảnh thực tế trạm cân sau khi chồng tôi đi qua theo đơn). Và đây là bản tin 6h39p sáng ngày 29/12/2013 :
Ông Lại Xuân Đoàn đội trưởng đội thanh tra giao thông số 1 sở giao thông vận tải Hà Nam là người đã chứng kiến toàn bộ sự việc đã thể hiện rất rõ sự thật và khách quan nói :
“… sau khi người lái xe nói chuyện với đồng chí Lượng tổ trưởng tổ cảnh sát giao thông phụ trách trạm cân này, cùng với anh em thanh tra giao thông thì chiếc xe này đi qua trạm cân với tốc độ nhanh làm cuốn theo dải phân cách và mặt bằng cân bị xê dịch về phía sau, gây đứt các hệ thống dây truyền vào đèn led, chiếc xe lao qua trạm cân và phóng đi, khi ấy đồng chí Lượng là tổ trưởng tổ cảnh sát giao thông có số máy của người ở trong xe và đồng chí Lượng gọi xe quay trở lại….”
Nhưng liền sau đó ông Nguyễn Quang Tuyển Chánh thanh tra Sở GTVT Hà Nam người không hề chứng kiến sự việc thì đã xuyên tạc ngay bản chất sự việc, ông Tuyển nói:
“… thông qua cái vụ việc này phải khẳng định rằng, đây là một cái đối tượng nó thể hiện một cái gì đó mang tính quá khích, đưa cái phương tiện của mình vào để hủy hoại trạm cân, để nhằm trạm cân không hoạt động được nữa”….
Việc ông Tuyển liên tục lên các cơ quan báo chí và truyền hình tuyên truyền sai sự thật khiến toàn bộ dư luận xã hội và lãnh đạo các cơ quan chức năng từ Trung Ương đến địa phương phẫn nộ. và đã căn cứ vào những tư liệu sai sự thật của ông Tuyển để ra quyết định trừng phạt chồng tôi,không đúng bản chất thật của sự việc
Việc bịa đặt, khẳng định và loan truyền sai sự thật khách quan của ông Nguyễn Quang Tuyển Chánh thanh tra Sở GTVT Hà Nam, đã gây ra hậu quả rất nghiêm trong cho chồng tôi và doanh nghệp nhà tôi, là có dấu hiệu vu khống, gia đình tôi đã gửi đơn tới các cơ quan chức năng đề nghị xem xét và làm rõ.
Điều 122. Tội vu khống
1. Người nào bịa đặt, loan truyền những điều biết rõ là bịa đặt nhằm xúc phạm danh dự hoặc gây thiệt hại đến quyền, lợi ích hợp pháp của người khác hoặc bịa đặt là người khác phạm tội và tố cáo họ trước cơ quan có thẩm quyền, thì bị phạt cảnh cáo, cải tạo không giam giữ đến hai năm hoặc phạt tù từ ba tháng đến hai năm.
2. Phạm tội thuộc một trong các trường hợp sau đây, thì bị phạt tù từ một năm đến bảy năm:
a) Có tổ chức;
b) Lợi dụng chức vụ, quyền hạn;
……
Những việc làm của ông Nguyễn Quang Tuyển Chánh thanh tra Sở GTVT Hà Nam đã tạo ra sức ép khủng khiếp . Căn cứ vào các khẳng định sai sự thật trên do ông Nguyễn Quang Tuyển cung cấp, cơ quan pháp luật thành phố Phủ Lý tỉnh Hà Nam bắt khẩn cấp chồng tôi với tội “Tội vi phạm quy định về điều khiển phương tiện giao thông đường bộ” nhưng sau đó có thể do kết luận chủ quan có chủ ý của ông Nguyễn Quang Tuyển Chánh thanh tra Sở GTVT Hà Nam (có video clip minh chứng cho kết luận chủ quan có chủ ý này) ông ta khẳng định chồng tôi cố ý phá hoại nên cơ quan CSĐT lại khởi tố tội “ cố ý hủy hoại tài sản” theo điều 143 bộ luật hình sự mà không cần biết chồng tôi có cố ý hủy hoại hay không hay do vô ý và thiếu hiểu biết, vì đây là điều bắt buộc để cấu thành tội danh này.
Trong khi đó ngày 3/1/2014 tại Thừa Thiên - Huế một sự việc tương tự, một lái xe đi qua trạm cân gây hư hỏng trạm cân, cũng được ông Lê Thế Bính- Chánh Thanh tra Giao thông tỉnh TT-Huế khẳng định:
," đã có hành vi cố ý phá hoại bàn cân tải trọng xe tại trạm số 8 TTH" hay "đây là hành vi chống đối lực lượng thi hành công vụ và cố ý phá hoại trạm cân" .
Nhưng sau khi điều tra xem xét một cách khách quan, đúng pháp luật cơ quan chức năng tỉnh Thừa Thiên -Huế đã xử lý nghiêm khắc, công bằng đúng pháp luật là " tước GPLX 60 ngày,giữ hết giấy tờ, yêu cầu lái xe phải cam kết chịu hoàn toàn trách nhiệm khắc phục thiệt hại do lái xe gây ra " (tôi xin gửi các tài liệu về vụ việc này để các cơ quan chức năng tham khảo)
Tôi biết luật pháp của nhà nhà nước cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam, được áp dụng công bằng nhân đạo trên toàn lãnh thổ nước cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam, không phân biệt đối xử với cá nhân nào, không phân biệt để áp dụng cho riêng tỉnh nào, Hà Nam hay Thừa Thiên –Huế, hay theo ý chí của cá nhân nào.
Việc khởi tố chồng tôi tội “ cố ý hủy hoại tài sản” theo điều 143 bộ luật hình sự là không đúng quy định của pháp luật bởi theo suy nghĩ và nhận thức của chồng tôi, cân này để xe tải lớn nặng gấp hàng chục lần chiếc xe của chồng tôi đi qua và cũng vì không thấy có biển cấm xe con, thì xe của chồng tôi đi qua không thể hỏng được, (cân này có thể cho xe hàng chục tấn đi qua không sao trong khi xe 7 chỗ của chồng tôi chỉ có hơn một tấn không biết rằng khi đi qua trạm cân này xe phải đi rất chậm theo chỉ dẫn 5km/giờ, chứ không được đi như bình thường) Khi biết việc đi qua bàn cân mình đã vô tình làm hỏng một số thiết bị liên quan, chồng tôi đã quay lại ngay để giải quyết sự việc. Theo quy định của pháp luật về tội “ cố ý hủy hoại tài sản” thì “… Người phạm tội thực hiện tội phạm với lỗi cố ý, người phạm tội biết hành vi của mình sẽ hủy hoại hoặc làm hư hỏng tài sản nhưng vẫn thực hiện và mong muốn hậu quả đó xảy ra…”. Không thể lập luận áp đặt tư duy cá nhân như một số cán bộ chức năng là chồng tôi biết đó là cân xe tải trọng lớn mà vẫn đi vào bằng xe 7 chỗ tải trọng nhỏ hơn hàng chục lần là phạm tội cố ý phá hoại rồi . Bởi nếu trạm cân đó là trạm cân xe máy mà chồng tôi biết vẫn đi ô tô qua thì mới gọi là cố ý hủy hoại được chứ.
Việc khởi tố chồng tôi theo Điều 143. Tội hủy hoại hoặc cố ý làm hư hỏng tài sản dựa vào lý do "chồng tôi đi xe 7 chỗ qua làn đường đặt trạm cân dành cho xe tải quá trọng tải, là phạm tội cố ý phá hoại rồi " như lập luận của một số cán bộ chức năng thực thi pháp luật Hà Nam, là không có căn cứ dựa theo các quy định của pháp luật nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam bởi:
1. Đoạn đường mà xe chồng tôi đi không có biển báo cấm xe con.
2. Làn đường mà xe chồng tôi đi qua cũng không có biển báo cấm.
3. Làn đường đặt hệ thống cân mà xe chồng tôi đi qua không có biển báo hoặc biển quy định cấm xe không phải cân được chay qua.
4. Khi xe chồng tôi đỗ trong làn để nói chuyện với tổ trưởng công an giao thông cũng không được hướng dẫn hoặc thông báo, chỉ dẫn là xe chồng tôi không được đi trong làn đường đặt cân xe quá tải.
5. Xe chồng tôi ĐI QUA như các xe tải khác chứ không ĐÂM THẲNG vào trạm cân.
( tôi có nhiều ảnh của trạm cân ngay sau khi xe chồng tôi đi qua để là bằng chứng 5 điểm tôi nói trên là sự thật)
Theo công văn trả lời của viện kiểm sát nhân dân thành phố Phủ Lý ngày 16/01/2014 (nói Đ/c Chu Thế Lượng yêu cầu Tùng: “ Nếu không có việc gì mời anh ra khỏi trạm cân để chúng tôi làm nhiệm vụ” Tùng nói:“Anh đi về đây” là dựng chuyện sai sự thật) mà sự thật chồng tôi khi về đã kể chuyện với tôi là “khi anh xuống thì Lượng bước trên xe xuống và hỏi anh đi đâu đấy thì anh nói với Lượng là anh đi làm về, và hỏi Lượng hôm nay em trực à. Lượng bảo là em với mấy anh em nhưng bọn nó đi ăn đêm với lại đêm nay không có xe nên mọi người ngồi hết trên xe, thế là anh chào nó rồi anh về”. Tôi khẳng định chồng tôi nói với tôi là thật tôi xin thề và cầu trời phật là“ kẻ nào xuyên tạc sự thật này xin trời phật hãy trừng phạt để con cháu chúng chết đường chết chợ, mồ mả tổ tiên chúng bị người ta quật hết lên”.
Khi cơ quan CSĐT công an TP Phủ Lý tống đạt quyết định khởi tố chồng tôi tội ‘cố ý hủy hoại tài sản” theo điều 143 bộ luật hình sự là tội ít nghiêm trọng nhưng lại quyết định tạm giam giữ 51 ngày. Tôi cũng có mặt chứng kiến, chồng tôi nói rõ quan điểm là “ tôi chỉ vô ý không biết nó sẽ hỏng nên đi vào, tôi không hề có ý muốn làm nó hỏng, trong tất cả các bản cung tôi đều nói rõ mà” và chồng tôi cũng ghi rõ quan điểm phản đối vào quyết định khởi tố oan trái này.
Điều 88 Bộ luật tố tụng hình sự quy định tạm giam có thể được áp dụng đối với bị can, bị cáo phạm tội ít nghiêm trọng khi có căn cứ cho rằng người đó có thể trốn hoặc cản trở việc điều tra, truy tố, xét xử hoặc có thể tiếp tục phạm tội…..
Nên tôi đã viết đơn cầu xin nhiều lần để bảo lãnh cho chồng tôi được tại ngoại theo đúng quy định của pháp luật nhưng họ không cho.
Việc áp dụng biện pháp tạm giam với chồng tôi, vừa không phù hợp với quy định pháp luật, vừa thể hiện sự xem thường quyền tự do - vốn là quyền con người quan trọng nhất.
Trong khi đó chồng tôi đã rất thành khẩn khai báo trong quá trình tạm giữ, là người có nhân thân tốt, tội phạm ít nghiêm trọng có nơi cư trú rõ ràng, là chủ doanh nghiệp lo công ăn việc làm và đời sống cho nhiều công nhân, hoàn cảnh gia đình lại vô cùng khó khăn bố chồng tôi là người có công với cách mạng chiến đấu nhiều năm trong cuộc kháng chiến chống mỹ cứu nước, nay đã gần chín mươi tuổi lại bị bệnh hiểm nghèo nằm liệt giường, bản thân tôi lại đang mang thai sắp sinh và phải chăm sóc bốn con nhỏ, tất cả đều phải trông chờ vào chồng tôi nên dù chồng tôi là người khuyết tật bị cụt chân thường xuyên bị đau nhức phải dùng thuốc giảm đau, mắt lại cận thị, cùng với bệnh cao huyết áp luôn luôn phải dùng thuốc, nhưng anh vẫn phải thức đêm làm hôm lo cho cuộc sống gia đình giờ gặp phải tai họa này không biết gia đình tôi sẽ sống ra sao. Tuy khó khăn là thế nhưng chồng tôi và gia đình ý thức được trách nhiệm bồi thường vật chất cho những thiệt hại tài sản của nhà nước một cách nhanh nhất, hiệu quả nhất, để trạm cân nhanh chóng đi vào hoạt động.(đừng đổ lỗi cho dư luận bởi dư luận không yêu cầu làm việc thiếu tính nhân đạo, thiếu tình người và sai pháp luật)” về lệnh bắt tam giam 51 ngày”, vô nhân đạo hơn nữa là: đây là thời điểm nhạy cảm về cảm xúc và cuộc sống tâm linh của truyền thống con cháu Lạc Hồng, mỗi khi tết đến, xuân về., (đối tượng vi phạm pháp luật không phải diện tạm giam). Thật quá dã mạn, quá hết tình người. Bố đẻ của người hiện tại các cơ quan chức năng coi là người phạm luật là một trong triệu triệu người Việt Nam đã góp công góp sức góp tuổi thanh xuân của mình theo tiếng gọi của Bác Hồ, của Đảng, của chính phủ, chiến đấu cho độc lập tự do của tổ quốc Việt Nam. Vậy mà một chút nguyện vọng đầy tính nhân văn và pháp luật nước cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam cũng có ghi điều này.(trong bộ luật hình sự của nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam có điều khoản bảo lãnh).
Một lần nữa tôi cầu xin các lãnh đạo, các cơ quan chức năng xem lại bản tin được phát sóng trên VTV1 đài truyền hình Việt Nam ngày 29/12/2013 . Nghe trình bày của ông Lại Xuân Đoàn người đã chứng kiến sự việc diễn ra, nói khách quan về sự việc là chồng tôi vào nói chuyện với các cán bộ tại đây (do có chơi với nhau), rồi sau đó đi qua trạm cân, do không biết nên đi nhanh, khi được cán bộ tại đây gọi lại báo tin chồng tôi đã lập tức quay lại ngay. Nhưng phát biểu ngay sau đó ông Nguyễn Quang Tuyển Chánh thanh tra Sở GTVT Hà Nam, người không có mặt tại trạm cân lúc xe chồng tôi đi qua đã suy diễn sự việc theo ý đồ và mục đích riêng của mình như “quá khích, hủy hoại trạm cân”.
Do những suy diễn không khách quan, có chủ ý cá nhân không có đạo đức và lương tri của ông Tuyển đã biến sự việc vi phạm giao thông bình thường, thành hành vi vi phạm luật nghiêm trọng chấn động dư luận, đẩy gia đình và doanh nghiệp của chúng tôi vào tai họa khủng khiếp này. Lik dưới là bản tin 6h39p sáng ngày 29/12/2013 :
Qua dư luận tôi được biết đến thời điểm này 22/01/2014, hầu hết các cơ quan chức năng Hà Nam đều đã thấy chồng tôi chỉ vi phạm luật giao thông ở mức độ hành chính, nhưng vì ban đầu do bị bớp méo và xuyên tạc sự thật nên nghĩ việc chồng tôi là phạm tội nghiêm trọng nên đã ra những quyết định xử lý quá mức cần thiết theo luật.
Dẫn lời nói của chủ tịch nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam :“Quá trình đấu tranh kiên quyết với những sai lầm, khuyết điểm, càng làm tôn vinh uy tín của lực lượng Công an nhân dân,”
Tuy nhiên người dân Việt Nam nghĩ rằng :“Quá trình đấu tranh kiên quyết với những sai lầm, khuyết điểm, càng làm tôn vinh uy tín của lực lượng Công an nhân dân,” phải trên cơ sở tuân thủ hiến và pháp luật hiện hành thì uy tín của lực lượng công an nhân dân Việt Nam mới thực sự được tôn vinh.
Qua nội dung sự thật tôi đã trình bày trên, tôi xin kêu cứu đến các cơ quan chức năng bằng trách nhiệm với sự công bằng, nghiêm minh, chính sách nhân đạo của pháp luật nhà nước, lương tâm trách nhiệm với nhân dân, theo tinh thần thượng tôn pháp luật không để oan sai, tôi tha thiết đề nghị các cơ quan chức năng nhanh chóng vào cuộc để chỉ đạo các cấp liên quan xem xét và giải quyết khách quan theo đúng bản chất thật của sự việc mà chồng tôi vi phạm theo pháp luật, để trả tự do cho chồng tôi trở về lo cho gia đình và bản thân chồng tôi được chữa bệnh vì chồng tôi là người khuyết tật (bị cụt chân, mắt bị cận thị) bệnh tật luôn hành hạ chồng tôi mỗi khi thời tiết thay đổi nên rất khó khăn trong việc sinh hoạt hàng ngày, thêm nữa bố chồng tôi từ khi biết chồng tôi bị bắt sai quy định của luật pháp nên căng thăng tâm lý, không ăn uống được sức khỏe suy kiệt nhanh chóng không biết có còn sống để nhìn thấy chồng tôi được minh oan trở về nữa không.
Tôi xin cam đoan những nội dung tôi trình bày trên là hoàn toàn đúng sự thật nếu sai tôi chịu trách nhiệm trước pháp luật.
Tôi xin chân thành cảm ơn!
Người làm đơn
Lê Thị Thu Huyên
--------------------/
TB . Bố chồng tôi yếu quá rồi, gia đình chúng tôi đang khổ qua rồi, tôi lại đang mang thai sắp sinh thế này, chắc tôi phát điên như vợ ông Chấn mất thôi (vụ oan sai thấu trời tại Bắc Giang).Tôi cầu xin các vị lãnh đạo hãy vì sự công bằng của pháp luật, vì lương tri con người khẩn cấp can thiệp để họ thả chồng tôi ra ngay, để ra đình tôi sớm thoát khỏi cảnh cùng khổ này với.
Tội hủy hoại hoặc cố ý làm hư hỏng tài sản Điều 143 Bộ luật Hình sự.
Về dấu hiệu pháp lý:
Hành vi hủy hoại hoặc cố ý làm hư hỏng tài sản làm cho tài sản mất giá trị sử dụng ở mức độ không còn hoặc khó có khả năng khôi phục lại được, hành vi được thực hiện bằng nhiều phương pháp, phương tiện khác nhau, các hành vi đập phá, đốt..
Hậu quả pháp lý là dấu hiệu thiệt hại về tài sản, làm cho tài sản không còn giá trị sử dụng hoặc khó có thể khôi phục được giá trị sử dụng, giá trị tài sản bị hủy hoại phải có giá trị từ 2 triệu đồng trở lên hoặc dưới 2 triệu đồng nhưng phải vi phạm vào một trong những trường hợp nhất định.
Người phạm tội thực hiện tội phạm với lỗi cố ý, người phạm tội biết hành vi của mình sẽ hủy hoại hoặc làm hư hỏng tài sản nhưng vẫn thực hiện và mong muốn hậu quả đó xảy ra, chấp nhận những thiệt hại đó để đạt được mục đích của mình.
Động cơ phạm tội, người phạm tội có thể có nhiều động cơ khác nhau như: Thù hằn cá nhân, bất mãn với điều gì đó hoặc che dấu tội phạm…
Về quy định của điều luật:
Điều 143. Tội hủy hoại hoặc cố ý làm hư hỏng tài sản
1. Người nào hủy hoại hoặc cố ý làm hư hỏng tài sản của người khác gây thiệt hại từ hai triệu đồng đến dưới năm mươi triệu đồng hoặc dưới hai triệu đồng nhưng gây hậu quả nghiêm trọng hoặc đã bị xử phạt hành chính về hành vi này hoặc đã bị kết án về tội này, chưa được xoá án tích mà còn vi phạm, thì bị phạt cải tạo không giam giữ đến ba năm hoặc phạt tù từ sáu tháng đến ba năm.
2. Phạm tội thuộc một trong các trường hợp sau đây, thì bị phạt tù từ hai năm đến bảy năm:
a) Có tổ chức;
b) Dùng chất nổ, chất cháy hoặc thủ đoạn nguy hiểm khác;
c) Gây hậu quả nghiêm trọng;
d) Để che giấu tội phạm khác;
đ) Vì lý do công vụ của người bị hại;
e) Tái phạm nguy hiểm;
g) Gây thiệt hại cho tài sản có giá trị từ năm mươi triệu đồng đến dưới hai trăm triệu đồng.
3. Phạm tội thuộc một trong các trường hợp sau đây, thì bị phạt tù từ bảy năm đến mười lăm năm:
a) Gây thiệt hại cho tài sản có giá trị từ hai trăm triệu đồng đến dưới năm trăm triệu đồng;
b) Gây hậu quả rất nghiêm trọng.
4. Phạm tội thuộc một trong các trường hợp sau đây, thì bị phạt tù từ mười hai năm đến hai mươi năm hoặc tù chung thân:
a) Gây thiệt hại cho tài sản có giá trị từ năm trăm triệu đồng trở lên;
b) Gây hậu quả đặc biệt nghiêm trọng.
5. Người phạm tội còn có thể bị phạt tiền từ mười triệu đồng đến một trăm triệu đồng, cấm đảm nhiệm chức vụ, cấm hành nghề hoặc làm công việc nhất định từ một năm đến năm năm.
(Theo XuanVN/BS)
(Theo XuanVN/BS)
--------------------------
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét