TƯỞNG NGOÀI VÔ TẬN
Mình từ đâu đến thành ta
Ta trong mình giữa thiên hà long đong
Ngước lên trời mới ròng ròng
LỜI BƯƠM BƯỚM
Thuở ấy em còn là con sâu róm
Lột xác em thành bướm trắng để anh yêu
Em vẫn mang một linh hồn sâu trong xác bướm
Anh có bao giờ yêu trọn vẹn được em đâu ?
PHƯƠNG BẮC ?
Về phương Nam chim Lạc
Thành Lạc Việt nghìn đời
Nay quay ngược phương Bắc
Bỏ tổ tiên giống nòi ?
NINH BÌNH NGẪU HỨNG
Tặng Lâm Xuân Vi
Ở nơi sông Đáy hóa rồng
Nhớ chùa Non Nước ngồi trông Ninh Bình
Phất cờ lau trắng thiên kinh
Ngước lên trời vẫn còn Đinh Tiên hoàng
CÂU THƠ GIỮA ĐƯỜNG
Đời bịn rịn khi khoai vừa mới nướng
Thoắt tinh mơ đom đóm ngỡ còn khuya
Nắng tơ nhện em còn sương để vướng
Anh vô cùng gian díu chút tình chia
XEM RỐI NƯỚC
Có bao người mượn thân xác tôi điều khiển tôi bằng bấm nút
Biến tôi thành rối nước trò chơi
Hãy nhảy ra khỏi thân tôi hỡi những anh hùng núp
Tôi là ai hay ai đang là tôi ?
VỀ LOÀI CHIM HOANG TƯỞNG
Hướng vách đá ngất trời chim đầu đàn dẫn bầy chim vun vút :
- Lao hết tốc độ chim định hướng thiên đường !
Điên cuồng bay vào đá khiến triệu con chim tan xác
Tự sát cộng đồng này đầu độc cả quê hương
THUỐC TỄ
Thuốc tễ ai phơi đầy mặt đê
Tuổi thơ hí hửng nhặt mang về
Nhờ mẹ sau này con mới biết
Một thời lầm thuốc với phân dê…
Trần Mạnh Hảo
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét