Chủ Nhật, 30 tháng 3, 2014

THƠ VƯỜN TẶNG VƯƠN

Chùm thơ
TIÊN LÃNG THI TỨ

* Bùi Văn Bồng


1_ TRĂM NĂM TRONG CÕI ĐẤT ĐAI

Chắp tay lạy cụ Nguyễn Du
Mượn câu Kiều chửi: “Tổ sư gian tà!”
***
Trăm năm trong cõi người ta
Chữ Quyền, chữ Chức khéo là hợp nhau
          Đất đai chiếm dụng nát nhàu
Những điều trông thấy mà đau đớn lòng

Sinh ra nhiều nỗi bất công
Quan trên, quan dưới đồng lòng vung tay
Lọc lừa đủ kế phơi bày
Cũng từ bụng dạ chất đầy gian tham
Mượn tay bộ đội công an
Ủi nhà dân, mặc tiếng oan não lòng
"Lạ gì bỉ sắc tư phong..."
Quan tham quen thói đem còng dọa dân

Mặc cho trời đất xoay vần
Có quyền ông chẳng phân vân chút nào
Xua quân, hét lính ầm ào
Như phường “nách thước tay dao” kém gì

Hung hăng mặc tiếng thị phi
Đất ngon chưa chiếm ông thì chẳng tha
Trăm năm trong cõi người ta
Ông thần Tham Nhũng quả là rất oai

Không cần xem xét trong ngoài
Mặc cho chân lý mệt nhoài kêu ca
- "Tham lam là việc của ta
Đứa nào đụng đến ra tòa như chơi!"

Ông ôm quyền lực thay trời
Thứ dân bay chớ mà moi móc nhiều
Nếu như có đứa sinh liều
Chống người công vụ thì tiêu đời mày

Đồng tiền đã sẵn trong tay
Thì cho cả lũ chúng mày đeo gông
Dân bay dẫu một chữ “Đồng”
Làm sao sánh được với ông quyền hành

Khôn hồn thì cứ giao nhanh
Đất, nhà ông chiếm bay thành cu li
Cu li thì có quyền gì
Ông đương chức vụ, ông thì dẹp ngay

Mặc trời cao, mặc đất dày
Sạch sành sanh vét cho đầy túi tham
Vì tiền tao thẳng tay làm
Tiền, vàng là thứ tao ham nhất đời

Phen này bay có kêu trời
“Trời là tao” xét chi lời chúng bay
          Mặc bay van lạy suốt ngày
Bịt tai như điếc, bắt ngay họ Đoàn

            Tiền đâu bay dám kêu oan?
Cho dù đá có nát gan, kệ đời...
           Cũng là một kiếp con người
Trời kia xếp số một đời thứ dân

          "Bắt phong trần phải phong trần..."
Muốn thăng quan phải nhớ phần mua quan (!)
           Sinh ra những thói lăng loàn
Thằng cha Đầy Tớ gieo oan Chủ Nhà

            Hung hăng bắt Chủ ra tòa
Xua quân đập phá nát nhà Chủ Nhân...
            Trời sao ăn ở bất cân
Quan quyền lộn ngược đường chân lên đầu (?!) ...
                                                            BVB


2_ HỌ ĐOÀN AI OÁN KHÚC

Chị nhặt nhạnh từng mảnh gạch vỡ
Xếp lại góc lều làm bàn thờ
Nhà họ Đoàn bị phá nát
Tan tành lư hương, đĩa bát
Tết đến rồi,
Ông Bà ơi về chứng giám
Kê tạm bàn thờ
Mời Ông Bà chia sẻ chút khói hương
Vài gói mì tôm
Lọ nước
Cúng Tết mồng Một
Con rồng trên mặt đầm ngủ buồn thiu...

Nghèo
Anh em họ Đoàn chắt chiu
Tên anh là Vươn, phải không ngừng vươn tới
Tên chị là Thương
gặp cảnh tang thương
nước mắt rơi đẫm gian lều
Các chú Sịnh, Quý, Vệ
Vùng hoang vừa sinh lợi thành đất Quý
Người ta rình chụp giật, phải bảo Vệ thôi...
Những cái tên như trời đặt sẵn
Phải gian nan chưa dễ mưu sinh

Máu,
Mồ hôi,
Nước mắt
Gần hai mươi năm chiu chắt
Gần hai mươi năm dồn tâm sức
Gần hai mươi năm nợ ngân hàng tiền tỉ

Tưởng nay đến mùa gặt hái
Tưởng nay thoát được cảnh nghèo
Ngờ đâu đời nhiều ngang trái
Cống Rộc rụng rời
“Tiếng oan dậy đất oán ngờ lòa mây”
Lầm lũi nhà nông cố vươn lên thoát nghèo
Chống chọi thiên tai
Chống chọi quan tham ô lại
Mặt đầm muốn cồn lên ngàn lớp sóng
Đất đai đau quặn thắt
quan quyền hí hửng lòng tham

Mong anh sớm trở về
Mang theo cái án đè vai gầy đau đớn
Chị mừng rơn
Vái trời tri ân... công lý!
Nhưng, ôi thôi công lý chìm đáy đàm
Công quyền vênh mặt ghế cao!
                             BVB
-----------------


3_ THAM QUAN Ô LẠI

Mặc cho dư luận rầm rầm
Ông ăn nhậu chán, ông nằm khểnh chân
Mặc cho oan khốc của dân
Ông như “Nghị Quế” chẳng cần đến ai

Không đọc báo, chẳng nghe đài
Báo đài mặc kệ bịt tai ngán gì
Ông lè nhè giọng khinh khi
Bất cần công luận, thị phi kệ đời

Quan liêu đến thế ông ơi
Ai giao cái ghế ông ngồi nghênh ngang
Vểnh râu, vác mặt cửa quan
Ông ăn bổng lộc nhậu tràn cung mây

Không động chân, chẳng động tay
Sao ông vô cảm như cây gỗ già
Mặc cho thiên hạ kêu la
Ông lo vinh hiển phì gia, kệ đời

Mau mà rời ghế đi thôi
Cắm đầu cút khỏi cái nơi cửa quyền
Để cho thiên hạ được yên
Đừng làm dân chúng phát điên cả đầu

Chánh Văn phòng huyện mặt ngầu
Quan liêu đến mức nát nhàu lương tâm
Cửa quyền thêm với lòng tham
Toàn thân Chủ tịch nhuộm chàm nhuốc nhơ
                                              BVB

4_ CÁI CHẾT CỦA UY QUYỀN

Uy quyền tưởng lớn, uy quyền chết
Uy quyền tưởng mạnh, uy quyền tiêu
Dân không liều
Kẻ có uy quyền ngang nhiên, liều lĩnh
Dùng uy quyền mệnh lệnh ức hiếp dân

Ủi nhà dân hòng chiếm đất
Cái quy luật ăn ở bất nhân
Chọc vào lòng dân như tự đâm thuyền cho thủng
Sóng dâng trào chìm khuất đáy sông

Uy quyền - sinh bất công
Uy quyền - đồng hành tội ác
Đồng Nọc Nạn năm xưa mọc đầy năn lác
Dân khai hoang xơ xác cảnh nghèo
Lành như đất, máu-mồ hôi thấm đất
Sao ngang nhiên chiếm đoạt và hò reo?

Nay Tiên Lãng quê nghèo
Người dân lấp hoang lầy chống đói
Đất trở nên mỡ màu
Ai xoi mói
Những kẻ tham còn đói miếng mồi thơm
Coi dân như rác như rơm
Thằng Bờm tay trắng
Nơi có chất tanh là nơi đặc dày ruồi nhặng
Nơi có miếng ăn chảy dãi quan tham
Mang tên xã Vinh Quang
Ai cho vinh quang?
Những cái chết không oan
Chỉ có dân oan ức

Uy quyền nghênh ngang áp bức
Cưỡng chế cũng bất lực
Tiếng mìn đánh thức
Những quan tham quen thói lộng quyền
Áp bức dân - uy quyền hết
Cướp của dân - uy quyền chết
Uy quyền nghênh ngang
Rồi uy quyền cũng hết!
BVB

5_ LÝ MƯỜI KHINH
(Dân ca CỐNG RỘC thời @)
Một khinh ông mượn chức quyền
Đất đai chiếm dụng nhiều tiền ăn chơi
Hai khinh ông hứa nuốt lời
Dân vừa lui bước ông thời tới luôn

Ba khinh ông biết bán buôn
Hết chui cửa trước lại luồn cửa sau
Đất ngon, ông hỏi: “Đâu đâu?”
Nghe như tiếng chó sủa đầu bụi tre

Bốn khinh ông biết ăn chia
Đât đai, dự án, ao đìa... chiếm ngay
Tiền nhiều ông sẽ vung tay
Chạy quyền chạy chức có ngày leo cao

Năm khinh ông khéo xé rào
Trở ngang pháp luật ào ào xua quân
Phen này quyết bắt họ Đoàn
Giam rồi đâu dễ kêu oan trong tù (?)

Đất đầm chiếm đoạt êm ru
Miếng ngon như thế chần chừ làm chi?
Sáu khinh ông giỏi quăng chì
Cá tôm cũng hốt huống chi mạng người

Nhà dân san phẳng như chơi
Mặt bằng giải tỏa bay thời ở đâu?
Bảy khinh ông giỏi bắc cầu
Cấp trên lắm kẻ ham giàu bao che

"Công bằng, dân chủ - màu mè
“Báo đài lên tiếng tao đè xuống ngay!”
Tám khinh ông dám thẳng tay
Cả trăm cảnh sát ban ngày hung hăng

Có quyền ông lệnh thẳng băng
Khác nào "đánh trận" xem thằng nào thua
Chín khinh ăn bậy nói bừa
Ông quen cái thói đánh lừa trắng-đen

Mười khinh ông có tên Hiền
Ông Hiền như thể chó điên cắn càn.
                                                                               BVB

6_ ANH HÙNG CỦA NHÂN DÂN
(Trong lòng dân phong tặng danh hiệu
cho khí phách Đoàn Văn Vươn)
Anh từng là người lính
Mạnh khí chất, vững niềm tin "Bộ đội Cụ Hồ"
Xuất ngũ, lộn ngược ba lô
Tìm đất khai hoang vượt nghèo khó
Biển Hải Phòng sóng vỗ
Đất Tiên Lãng gọi người
Tên anh đã mạnh sức VƯƠN với đời
Họ ĐOÀN, anh em cùng hợp sức.

Vay vốn ngân hàng
Ngày đêm tận lực
Đầm phá hoang vu đê lấn biển VƯƠN dài
Xanh tin cậy hàng cây chắn sóng
Thao thức cùng ước mơ cháy bỏng
Anh nhìn trời cao rộng
Bao gian nan, tia hy vọng sáng bừng

Nhưng anh chưa kịp mừng
Kẻ gian tham đã rập rình cướp đất
Khi lòng tham đè lên trên pháp luật
Chúng nghênh ngang coi Trời Phật như thừa
Vì máu tham hối thúc chúng làm bừa
Nhóm lợi ích cùng vào hùa gian ác
Dễ gì chúng bỏ qua “mâm thịt nạc”
Miếng mồi ngon chia chác lũ quan quyền
Vì lòng tham nhuốm bùn nhơ quan điểm
NGƯỜI bỗng thành CON mưu mô xuất hiện
Chúng bất chấp nhân luân hung hãn tranh mồi
Công vụ hay phi vụ?
Máu cường hào làm ô danh Cộng sản!
Lòng anh căm phẫn sục sôi
Không thể ngồi chờ "công minh pháp luật"
Anh thành tội nhân bởi lũ tanh hôi
Dáng cây thông VƯƠN thẳng giữa đời
Người anh hùng đứng lên đòi đất

Đất đai – một đời mơ ước
Đất đai – mồ hôi, nước mắt
Đất đai – dồn sức lo toan
Đất đai – hy vọng dâng tràn
Đất đai – VƯƠN lên cao QUÝ (*)

Trước nỗi oan khiên
Trước lũ cường quyền
Người lính năm xưa xung trận
Bị dồn đến chân tường uất hận
Người nông dân hiền lành chăm chỉ
Người cựu chiến binh bền chí
Buộc phải dùng vũ khí
Chống bất công, gian ác, cường quyền
Chống kẻ bất nhân tham tiền chiếm đất
Ai ép buộc anh điên máu lên?

Anh không điên
Đoàn Văn Vươn, anh hùng thời đổi mới
Anh hùng Chí Khí
Anh hùng của nhân dân
Anh hùng vì công lý
Đánh thẳng vào quan tham
Đập tan thói hung hăng vô lại
Tàn dư thời phong kiến lộng hành
Tàn dư thời ác bá gian manh
Chúng mượn danh Cộng sản
Nhưng nói với dân bằng súng đạn
Phải chết ư?
Giam cầm ư?
Anh không nản
Đấu tranh cho lẽ phải, công bằng
Có nề chi quyền lực với xiềng gông!

Anh như ngọn đuốc sống
Xua bóng đêm soi ánh rạng chân trời
Con Rồng quẫy lên rồi
Chí khí anh gọi đời thêm mạnh bước
Trong đổi mới anh VƯƠN lên phía trước.
<BVB>

* (Chùm thơ về vụ Tiên Lãng của Bùi Văn Bồng_2012)


-----------------------------------------

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét