Trong một cuộc nhàn đàm về dân trí và quan trí nước nhà, nhà thơ Trần Đăng Khoa đã nói : “Tôi thấy trình độ dân trí của ta bây giờ rất khá. Họ không ấu trĩ u mê như cán bộ ta lầm tưởng đâu. Trong khi đó nhiều cán bộ của ta lại ấu trĩ, non kém không đủ khả năng đáp ứng được nhu cầu đòi hỏi ngày càng cao của dân.” Quả thật, Nhà thơ đã nói không sai chút nào.
Cách đây ít lâu thiên hạ được trận cười bể bụng về một ông giám đốc sở công thương ký văn bản đề nghị các cơ quan chức năng trung ương sớm ban hành quy định xử phạt hành chính đối với người dùng dây to trói cua biển nhằm nâng trọng lượng cua. Ông cho đó là hành vi gian lận thương mại mà không hề biết sở dĩ người ta dùng dây to thấm nước biển trói cua để giữ cho cua sống lâu. Và nếu người bán dùng dây rất to để trói nhằm nâng trọng lượng cua lên từ 20% đến 25% so với trọng lượng thật như ông nói thì tự khắc người mua sẽ trừ bì 20% đến 25% , rất đơn giản. Ông cũng không hề biết chính phủ đã có nghị định Về xử phạt vi phạm hành chính trong lĩnh vực thương mại. Tóm lại cả luật lẫn đời sống lẫn văn hoá thương mại ông không hề biết, thế mà ông cầm chịch ngành công thương của một tỉnh.
Cái sự mù văn hoá đến nỗi làm quan mà không biết dân là ai lại bảo dân là gian. Làm băng rôn chào mừng ngày giải phóng Điện Biên Phủ là ngày 7/5 / 1945, gọi ngày 30/ 4/ 1975 là ngày giải phóng Thủ đô. Thảm thương thay một vị đại biểu quốc hội thấy trẻ con qua sông bằng cáp đu để đến trường không hề đau xót, lại còn vui mừng coi đó là một sáng tạo của nhân dân. Nhà thơ Trần Đăng khoa kể: “ Hôm vừa rồi, tôi dự buổi mít-tinh truy điệu đồng bào bị thiệt hại trong mấy trận lũ lụt. Có ông đọc điếu văn xong lại vỗ tay hoan hô. Ông ta vỗ trước, rồi mọi người ngơ ngác vỗ theo…” Rõ là cười ra nước mắt.
Có lẽ tấn bi hài rõ nhất về sự mù văn hoá là một ông giám đốc sở GTVT đã chi 181 triệu đồng cho phép Ban An toàn giao thông (ATGT) tỉnh phát hành 122 ngàn tờ rơi phát cho các cơ quan, ban ngành... trong toàn tỉnh, đối tượng được tuyên truyền là các em học sinh về an toàn giao thông, nội dung ghi dưới các biển báo miêu tả cuộc mây mưa của đôi trai gái với lời lẽ vô cùng tục tĩu. “Tôi đang đi xe đạp. Thì nhìn thấy một cô gái đang nằm. Chúng tôi vờn quanh nhau. Cho đến khi cô ấy chịu... Chín tháng sau cô ấy gọi từ bệnh viện. Tôi đã được làm bố...”. Những câu khác còn thô tục, khiêu dâm gấp nhiều lần mà chúng tôi không thể trích lại. ( theo báo Nhân dân).
Chưa nói đến sự khiêu dâm thô bỉ mà ai cũng thấy, người ta quá ngạc nhiên khi biết ông quan này khi kí duyệt cho phát hành các tờ rơi trên đã không hề biết tuyên truyền là gì. Đến một đứa con nít cũng biết bịa đặt, bóp méo nội dung tuyên truyền là một hành động phản tuyên truyền, thế mà ông không hề biết.
Càng ngạc nhiên hơn khi các ông quan khác đã giải thích cho việc này là do đơn vị chưa nhận được tài liệu tuyên truyền của Ủy ban ATGT Quốc gia gửi đến nên mới... sưu tầm trên mạng. Không lẽ chú thích các biển báo cũng phải chờ cấp trên, không lẽ chưa có tài liệu cấp trên thì lấy tài liệu bậy bạ để thế vào? Nực cười thay, một quan trong tỉnh đã nói: “Hiện chỉ có thể nói nội dung trên tờ rơi tuyên truyền ATGT không lành mạnh, còn có phải khiêu dâm hay không phải chờ kết quả thẩm định”
Thế là đã rõ, từ việc trói cua bằng dây to đến việc tuyên truyền ATGT bằng sex… tất tần tật phải chờ trên phán xét, chỉ duy nhất việc tầm bậy thì trên không cho làm vẫn cứ làm. Không hề phân biệt được tuyên truyền với phản tuyên truyền khác nhau chỗ nào, không hề phân biệt đùa vui với thô bỉ khác nhau ra sao, đến khiêu dâm là gì cũng không hề biết! Chưa bao giờ quan trí nước nhà thảm hại như lúc này. Than ôi!
Thế này gọi là tuyên truyền ATGT:
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét