Chủ Nhật, 5 tháng 9, 2010

Kẻ tàng hình

Trinh thám An nam


1.Chiến tranh phá hoại miền Bắc xảy ra từ 1964, khắp Quảng Bình không nơi nào là không có bom rơi đạn nổ, riêng thung lũng Chớp Ri thì không, một tiếng máy bay cũng không, rất lạ. Nhiều người ở đây không biết có chiến tranh, thỉnh thoảng cán bộ xã tập trung dân làng nhắc nhở, mọi người vừa nghe vừa ngáp như nghe chuyện đâu đâu, không để tâm.


Giữa năm 1966, đùng cái nửa đêm bỗng nghe tiếng máy bay xoẹt qua rít rít roẹt roẹt, mọi người ngóc cổ dậy hỏi nhau chi rứa chi rứa. Cu Hà cầm cái loa tôn sắt chạy rật rật nhà này sang nhà khác, bắc loa a lô a lô, bà con chú ý bà con chú ý, máy bay Đế quốc Mỹ đến rồi. Máy bay hắn sắp thả bom rồi a lô a lô.


Cu Hà 19 tuổi, khỏe mạnh phi thường, anh không phải trưởng thôn nhưng việc gì cũng tự thấy mình có trách nhiệm. Anh làm cái loa tôn sắt, động có việc gì là cầm loa chạy rần rật khắp xóm a lô a lô rất tích cực. Được cái dân làng không ai coi anh cầm đèn chạy trước ô tô, vui vẻ nghe theo cả.


Mọi người tao tác, xúm tới cu Hà, nói cu Hà cu Hà, chết cha chết cha, hầm mô trốn hè. Cu Hà nói hầm hố sáng mai đào, chừ bà con phải căm thù cái đã. Bà con nói căm thù thì căm thù, sợ chi. Tưởng phải đào hầm mệt chớ căm thù dễ không à. Chợt máy bay quành trở lại rít rít roẹt roẹt, bà con xúm lại cu Hà, nói cu Hà cu Hà, căm thù ra răng căm thù ra răng, nói đi nói đi. Cu Hà đứng đực không biết nói sao. Vừa lúc trưởng thôn cấm cái điếu cày đi ra.


Bà con xúm lại trưởng thôn, nói trưởng thôn trưởng thôn, căm thù Đế quốc Mỹ ra răng. Trưởng thôn nhấc cái điều cày, tra thuốc vào nõ, rít một hơi, ngửa cổ nhả khói, nói từ từ, để nghiên cứu cái đã. Bỗng có người kêu lên, nói coi tề coi tề, mọi người ngửa mặt lên trời thấy bốn cái gì trăng trắng như bốn quả trứng treo lủng lẳng giữa trời, đêm đó trăng sáng nhìn rất rõ. Mọi người xúm lại trưởng thôn, nói trưởng thôn trưởng thôn, cái chi rứa cái chi rứa. Trưởng thôn nhấc cái điếu cày, tra thuốc vào nõ, rít một hơi, ngửa cổ nhả khói, nói từ từ, để nghiên cứu cái đã.


Bốn quả trứng trăng trắng dần dần nở to bằng bốn cái bát, bà con trợn mắt há mồm, nói răng rứa hè răng rứa hè. Cu Hà nói bom đó, Đế quốc Mỹ thả bom dù. Bà con chạy tán loạn, kêu la khóc lóc ầm ĩ. Cu Hà lại cầm loa chạy rật rật nhà này sang nhà khác, nói a lô a lô bà con quyết tâm ẩn nấp cho kín, nếu bom thả trúng thì cố gắng không chết, kiên quyết bảo toàn tính mạng a lô a lô


Đợi mãi chẳng thấy bom đâu, mọi người vừa leo lên giường ngủ thì xe bộ đội, công an từ dưới thị trấn Ba Đồn vọt lên ba bốn đoàn chạy ầm ầm khắp Thung lũng. Bà con lại vùng dậy táo tác, túm nhau sợ hãi, nói chi rứa chi rứa. Thung lũng Chớp Ri có bốn thôn nằm bốn góc đều táo tác hết thảy, chó sủa, xe chạy, người la hét, kẻ khóc lóc râm ran. Có ba phát súng đoàng đoàng đoàng, ai nấy thất kinh. Bà con xúm đến trưởng thôn, nói trưởng thôn trưởng thôn, chuyện chi rứa hè chuyện chi rứa hè. Trưởng thôn nhấc điếu cày, tra thuốc vào nõ, rít một hơi, ngửa cổ nhả khói, nói từ từ, để nghiên cứu cái đã.


Cu Hà cầm loa chạy rật rật nhà này sang nhà khác, bắc loa nói a lô a lô tin vui thắng trận tưng bừng, công an bộ đội đã trừng trị xong. Bà con xúm lại cu Hà, nói cu Hà cu Hà, trừng trị ai trừng trị cái chi rứa. Cu Hà nói không biết trừng trị ai, trừng trị cái chi nhưng trừng trị xong rồi, tin vui thắng trận tưng bừng a lô a lô.


Sáng ra mới biết tối qua bốn biệt kích nhảy dù xuống thung lũng Chớp Ri , công an bộ đội vọt lên bắt được ba thằng. Một thằng chạy đâu mất. Cu Hà nói thằng này có thuốc tàng hình. Bà con nói rứa a rứa a, kể coi kể coi. Cu Hà khoa chân múa tay, nói Công an bộ đội bao vây ba bề bốn bên, nói giơ tay lên, hàng sống chống chết. Hắn lấy lọ thuốc xịt vô người một phát, rứa là biến mất tăm, công an bộ đội tìm không ra. Bà con người nói rứa a rứa a, người nói thiệt không thiệt không, người nói tài hè tài hè.


Tối nào cu Hà cũng trèo lên ngồi chạc ba cây xoan, đứng bắc loa a lô a lô bà con nâng cao cảnh giác, tên biệt kích tàng hình còn ẩn nấp trong thung lũng Chớp Ri, nhà nhà đóng cửa tắt đèn, kiên quyết không cho tên biệt kích vô nhà. Một tối đang a lô a lô bỗng có cái gì rơi cái bép lên trán, cu Hà quăng loa hét to Chớp Ri muôn năm, mạ tui cũng như rứa. Dân làng chạy ra, xúm lại cu Hà, nói chi rưa chi rứa. Cu Hà lấy áo lau bãi cứt chim, nói tui tưởng hắn bắn tui, hóa ra không phải, khả năng tên biệt kích tàng hình ni bay được như chim, hắn vừa bay vừa ỉa.


Dân làng lại bàn tán xôn xao, nói oa chà vừa bay vừa ỉa khó rứa mà hắn còn mần được, hỏi việc chi hắn không mần được. Từ đó ai nấy đi lại rón rén, hễ có tiếng động là hét vang, ba chân bốn cẳng chạy dài. Sáng mai cu Hà dậy, ra sau hồi đứng đái, bỗng phát hiện ra dấu chân đàn ông dẫm nát vườn cải. Cu Hà lần theo dấu chân, đi ra khỏi vườn, đến vạt cỏ thì mất tích.


Cu Hà cầm loa chạy rật rật nhà này sang nhà khác, bắc loa a lô a lô tên biệt kịch tàng hình đã vô nhà tui. Tui bắt được quả tang 68 dấu chân, tang chứng rành rành đừng hòng mà cãi. Bà con xúm lại cu Hà, người nói rứa rứa a, người nói sợ hè sợ hè, người nói nguy hiểm nguy hiểm. Chị đóc Xấu chạy đến run rẫy khóc, nói cu Hà ơi, nhà tui hắn cũng vô rồi.


Mọi người chạy đến xem, rõ ràng dấu chân đàn ông dẫm nát vườn hành chị đóc Xấu. Mọi người lần theo dấu chân, vượt qua hàng rào, đến vạt cỏ thì mất tích. Một người thấy miếng vải dù dấu trong bụi, lôi ra, trên miếng dù một vết máu còn đỏ tươi, khả năng có án mạng đã rõ ràng, ai nấy thất kinh.


Cu Hà cầm loa chạy rật rật nhà này sang nhà khác, bắc loa a lô a lô, tên biệt kích tàng hình lọt vô thôn ta, gây án mạng, tang chứng rành rành, ai chết rồi mau mau ra khai báo a lô a lô. Mọi người xúm lại trưởng thôn, nói trưởng thôn trưởng thôn, rứa là răng. Trưởng thôn nhấc điếu cày, tra thuốc vào nõ, rít một hơi, ngửa cổ nhả khói, nói từ từ, để nghiên cứu cái đã.


Chị đóc Xấu khóc rú, nói nhà tui có hai mạ con, đàn ông không có, ai cứu mạ con tui với. Con gái chị đóc Xấu là con đóc Thơm, mười sáu tuổi, lườm chị đóc Xấu, nói chà, mạ lo chi rứa hè. Chị đóc Xấu nhảy chồm chồm, nói cha tổ mi chủ quan, cha tổ mi chủ quan. Ngay đêm đó, chị đóc Xấu đang ngủ chợt nghe tiếng kẹt cửa. Chị bừng dậy, quờ tay không thấy con đóc Thơm đâu. Chị sợ rúm ró, đái ướt cả quần. Thốt nhiên có tiếng con đóc Thơm kêu huơ mạ ơi đau lắm!


Chị đóc Xấu sợ không dám ra khỏi nhà, cầm con dao phay chạy đi chạy lại, hét huơ bà con cứu cứu huơ bà con cứu cứu. Dân làng thắp đèn đỏ đuốc rật rật chạy đến, túm được con đóc Thơm trần như nhộng trên vạt cỏ sau vườn nhà, nó cuốn cái chăn quanh người run cầm cập. Mọi người xúm lại, nói răng rứa răng rứa. Con đóc Thơm nói thằng biệt kích tàng hình hắn hiếp tui, rồi òa khóc nức nở. Cu Hà xông vô chỗ đóc Thơm, nói răng mi biết thằng biệt kích tàng hình. Đóc thơm nói tui chộ con cu hắn thụt vô thụt ra. Cu Hà nói hắn tàng hình rồi răng mi chộ con cu. Đóc Thơm nói cái chi hắn cũng tàng hình được hết, chỉ con cu là không.


Cu Hà xách loa chạy rật rật nhà này sang nhà khác, bắc loa a lô a lô bà con cảnh giác bà con cảnh giác, tên biệt kích tàng hình đêm mô cũng xách cu bay lượn khắp thung lũng, đàn bà con gái sơ hở là hắn nhảy vô mần liền a lô a lô. Mọi người sợ tái mặt, đêm đêm cửa đóng then cài. Chồng nằm ôm riết vợ, úp tay lên của vợ, còn dằn cả đầu gối lên cho chắc. Nửa đêm vợ quờ tay đụng phải của chồng, vùng dậy hét vang ôi ôi cu ai cu ai!


2. Có công văn huyện đội gửi lên. Trưởng thôn tập hợp dân làng, giơ tờ công văn, nói tên biệt kích vẫn chưa thoát khỏi địa bàn Chớp Ri, yêu cầu bà con nâng cao cảnh giác, ai thấy dấu vết nó thì báo gấp, tuyệt không ai được che giấu. Cu Hà nói tên biệt kích tàng hình, chỉ con cu là lộ thiên, thấy con cu có báo cho huyện đội không. Trưởng thôn chém mạnh tay nói, báo, đó là cu phản động, báo ngay. Bà con xôn xao, nói trưởng thôn trưởng thôn, răng phân biệt được cu ta với cu phản động. Trưởng thôn nhấc điếu cày, tra thuốc vào nõ, rít một hơi, ngửa cổ nhả khói, nói từ từ, để nghiên cứu cái đã.


Cứ đêm đến Cu Hà lại leo lên chạc ba cây xoan, bắc loa a lô a lô cu địch lén lút xấu xa/ cu ta chân lý chói lòa niềm tin/ bà con phân biệt cho minh, biệt kích dù có tàng hình cũng thua, a lô a lô. Từ trên cây xoan, cu Hà thấy bóng đen lẻn vào cửa sau nhà mình, cu Hà tụt xuống vọt vô ngay, nói mạ coi chừng biệt kích vô nhà mình. Mạ cu Hà cầm con dao phay, nói mi yên tâm, hễ cu địch lọt vô đây là tau xẻo liền.


Cu Hà ra sau vườn, thấy rành rành dấu chân mới vào nhà mình, đếm được 68 dấu, giống y chang 68 dấu chân bữa trước, lập tức tót vào nhà, thắp đèn soi khắp không thấy, trong bụng đã nghi nghi nhưng không dám nói. Mạ cu Hà còn trẻ, chưa đầy bốn mươi tuổi, chết chồng lúc cu Hà chưa đầy ba tuổi, ở vậy nuôi con cho đến nay. Gái góa trong thôn vài chục bà, bà nào cũng có vấn đề, không chuyện này thì chuyện kia, riêng mạ cu Hà thì không. Cu Hà vừa tự hào vừa nghi nghi.


Cu Hà xách súng nằm rình sau vườn nhà. Chín giờ không thấy gì, mười giờ không thấy gì. Đến mười một giờ thì một con cu văng ra từ cửa sổ buồng ngủ mạ cu Hà. Cu Hà lên đạn định bắn thì một con cu nữa lại từ cửa sổ văng ra. Cu Hà nghĩ bụng không lẽ thằng ni có hai cu, liền bí mật bò tới sát vách. Vừa lúc một con cu nữa văng ra từ cửa sổ, rơi trúng mũi cu Hà. Cu Hà nhanh chộp lấy, cười ha ha ha, nói túm được cu là túm được quân thù. Hóa ra không phải, đó là quả chuối xanh, mò đi mò lại đúng ba quả. Cu Hà cười rũ, nói hèn chi mạ mua một tháng hai buồng chuối xanh. Cu Hà nhảy nhót mua may, nói mạ tui bất khuất kiên cường/ thay cu một tháng hai buồng chuối xanh. Mạ cu Hà nhảy chồm chồm, nói vơ cu Hà nời, không có chuối xanh răng mạ nuôi mi được đến chừ!


Cu Hà, leo lên chạc ba cây xoan ngồi buồn thiu hết đêm nay sang đêm khác, không biết tính sao. Rồi chạy tới báo cáo trưởng thôn, nói như vầy như vây. Trưởng thôn trợn mắt há mồm, nói rứa a rứa a. Cu Hà nói rứa đo rứa đo. Trưởng thôn nói chết chết, gái góa làng mình nhiều, chuối mô cho đủ. Phải phát động phong trào trồng chuối. Cu Hà chạy rật rật nhà này sang nhà khác, bắc loa a lô a lô, làm sao giữ được tình yêu/ dễ thôi miễn có thật nhiều chuối xanh, a lô a lô.


Cu Linh mười ba tuổi ở xóm dưới hớt hãi chạy đến, nói anh cu Hà anh cu Hà, tui thấy thằng biệt kích rồi. Cu Hà nói mô mô. Cu Linh nói ngoài ruộng a, hắn vừa đi vừa thụt vô thụt ra. Cu Hà nói thằng biệt kích ni gan trời, bị đuổi bắt còn dám thụt vô thụt ra. Nói rồi xách súng cùng cu Linh chạy ra đồng.


Đêm tối, hai anh em bò lẹ làng gần bờ ruộng. Cu Linh đập nhẹ tay cu Hà, nói đó đó. Cu Hà nhìn rõ ràng một con cu đang đi giữa ruộng lúa mới lên đòng, vừa đi vừa thòi lên thụt xuống, bèn giương súng lên, nói hắn vừa đi vừa nắt gió đó, đúng cu của thằng biệt kích tàng hình rồi. Cu Hà lên đạn cái rốp, nói dơ tay lên, hàng sống chống chết. Cu biệt kích cứ thòi lên thụt xuống. Cu Hà tức, lại lên đạn cái rốp, hét mả cha mi dơ tay lên. Cu biệt kích vẫn thòi lên thụt xuống. Cu Linh nói hắn không chịu dơ tay lên, toàn dơ cu lên thôi.


Cu Hà bắn cái đoàng, con ngỗng trời bay vọt lên, kêu quác quác kec kec. Cu Hà vỗ đít cu Linh cái, nói cha tổ, tau nghe mi uổng mất bốn cân gạo rồi. Cu Linh nói răng mất bốn cân gạo? Cu Hà nói một viên đạn là bốn cân gạo, ngu à. Chợt một đốm sáng vọt lên từ cồn hoang, nở to bằng cái bát, dần nở to bằng cái rổ đi lờ đờ từ ruộng này sang ruộng khác. Cu Linh ôm cu Hà, mặt xanh như đít nhái, nói cái chi rứa cái chi rứa. Cu Hà nói khả năng cu thằng biệt kích phát quang.


Đốm sáng nở bung ra bằng cái nong, rồi thu nhỏ bằng cái rổ, thu nhỏ nữa bằng cái bát, lại nở bung ra bằng cái nong, lừ đừ tiến về hai anh em. Cu Linh run cầm cập, nói chết rồi chết rồi, em khai đây đây em khai đây. Cu Hà bớp cu Linh một cái, nói cấm khai nghe chưa. Cu Linh khóc òa nói không không tui khai tui khai. Đốm sáng nở bung ra bằng cái nong, rồi thu nhỏ bằng cái rổ, thu nhỏ nữa bằng cái bát, lại nở bung ra bằng cái nong, lừ đừ tiến về hai anh em. Cu Linh hét vang, nói em khai đây em khai đây. Cu Hà đạp cu Linh phát, nói cha tổ mi khai chi thì khai đi.


Cu Linh ngồi đực không biết khai gì, nói khai chi hè khai chi hè. Đốm sáng bay tới gần, cu Hà bắn cái đoàng. Đốm sáng bay vọt lên trời, tan thành năm sáu mảnh rồi lụi tắt. Hóa ra đám ma trơi. Cu Hà thở hắt ra, nói cha tổ, lại mất bốn cân gạo rồi. Hai anh em về gần làng, bỗng cu Linh ôm cu Hà chặt cứng. Cu Hà hỏi răng. Cu Linh nói đó tề đó tề. Phía vạt khoai, có một bóng đen đang nằm giữa hai vồng khoai, hai anh em bò tới.


Bóng đen cứ nhấp nhốm nhấp nhổm, cái đít cứ nhoay nhoáy. Cu Linh nói răng rứa răng rứa, cu Hà nói khả năng thằng ni đang đào hầm bí mật. Cu Linh nói tàng hình rồi còn đào hầm bí mật làm chi, cu Hà nói khả năng thằng ni hết thuốc tàng hình. Cu Hà bắn chỉ thiên cái đoàng, nói giơ tay lên hàng sống chống chết. Bóng đen vùng dậy giơ bốn tay. Cu Hà há hốc mồm. Hóa ra đóc Thơm với cu Đá. Cu Hà chĩa súng vào đóc Thơm, nói bữa trước cu biệt kích hay cu ai? Cu Đá nói dạ dạ cu em cu em. Cu Hà nói rứa máu trên tấm dù của ai. Đóc Thơm nói dạ dạ của em của em. Cu Hà trợn mắt, lên đạn cái rốp, nói răng mi nói láo. Đóc Thơm qùi lạy như tế sao, nói anh ơi anh ơi, đã làm bậy không lẽ lại đi nói thật. Cu Hà đá đít đóc Thơm phát, nói cha tổ, lại mất thêm bốn cân gạo nữa rồi.


Cu Hà về đến ngõ, chợt nghe tiếng mạ cu Hà kêu ôi mạ ơi mạ… ôi trời ơi trời ơi. Lập tức cu Hà đạp cửa xông vào. Mạ cu Hà trần như nhộng, khóc mếu máo nói ôi con ơi con ơi, biệt kích lọt vô nhà mình rồi.


Cu Hà nhếch mép cười nhạt, nói mạ kêu ai vô đây phải không. Mạ cu Hà đập giường đập chiếu khóc lóc, nói ôi ôi oan mạ con ơi. Biệt kích tàng hình lọt vô đây, mạ lấy dao phay khua. Ma khua ngang, cu biệt kích chui dọc, mạ thua mạ thua.Cu Hà nghiến răng lên đạn cái rốp, nói mạ cứ yên tâm để tui rình, răng rồi cũng bắt được hắn.


3.Cu Hà rình ba đêm ba ngày không thấy ai. Đang đêm nghe tiếng súng nổ cái đoàng ở đầu thôn, cu Hà vọt đến đầu thôn, không thấy ai. Lại nghe tiếng súng nổ cái đoàng ở cuối thôn, cu Hà vọt đến cuối thôn, không thấy ai.


Dân làng táo tác, xúm đến nhà trưởng thôn, nói trưởng thôn trưởng thôn, ai bắn rứa ai bắn rứa. Trưởng thôn nhấc cái điếu cày, tra thuốc vào nõ, rít một hơi, ngửa cổ nhả khói, nói từ từ, để nghiên cứu cái đã.


Dân làng tức, nói súng bắn người chết đến nơi, ông còn ngồi đó mà nghiên cứu. Trưởng thôn ho một tiếng khạc một cái, nói à ha, hay chưa tề. Nhiệm vụ bà con là bảo vệ thôn xóm, súng bắn người chết răng lại đi hỏi tui, đừng có ỷ lại quen thây. Dân làng tịt, không biết nói sao. Cu Hà xách loa chạy rật rật nhà này sang nhà khác, bắc loa a lô a lô súng bắn chỗ mô bà con nhào vô chỗ đó, ai chết được nêu gương ai bị thương được thăm hỏi, a lô a lô.


Cu Linh chạy tìm cu Hà, nói anh cu Hà anh cu Hà biệt kích chết rồi. Cu Hà nói răng mi biết, cu Linh nói tui thấy có vết máu ở đầu thôn. Cu Hà vọt theo cu Linh ngay tức khắc. Cu Hà đến đầu thôn thấy có vệt máu, lò dò lần theo vết máu đến con suối cuối thôn thấy suối đỏ máu, lại ngửi thấy mùi hôi hôi khen khét. Cu Hà nằm rạp xuống, nói hắn xịt chất độc hóa học, giết người xong hắn xịt chất độc để ai đến cứu ngửi phải chết luôn. Cu Linh mếu máo, nói rứa anh em mình chết à. Cu Hà cú đầu cu Linh, nói ngu lắm, không phải chết mà hy sinh. Cu Linh mắt sáng lên, nói rứa à rứa à, hy sinh thì hay hung, tui thích hy sinh thôi không thích chết.


Một đoàn ruồi nhặng bay túa ra, cu Linh đập đâp lưng cu Hà, nói cu biệt kích chết rớt xuống đó tề . Cu Hà nói mô mô, cu Linh nói đó đó, cu biệt kích dài khiếp, ba bốn khoanh liền. Hai anh em bò tới, cu Linh thò mũi ngửi ngửi, nói giống cứt lợn anh à. Cu Hà đập cu Linh, nói tránh ra, chất độc hóa học vo viên đó. Có tiếng hộc hộc, bụi cây rung rung, hai anh em nằm rạp, vừa ngóc đầu lên lại nghe tiếng hộc hộc, bụi cây rung rung. Thì ra con lợn rừng bị thương nằm thoi thóp thở. Hai anh em sướng rêm nhảy cà tẩng, nói tin vui thắng trận tưng bừng/ cứt lợn được ngửi thịt lợn rừng được ăn… dzê, lời hung!


Cu Hà phát hiện ra dấu chân đàn ông, giống y chang dấu chân sau vườn cải nhà anh. Cu Linh nói thằng biệt kích bắn lợn rừng, thấy anh em mình hắn bỏ chạy, đúng chưa. Cu Hà nói mi giỏi, vừa ngửi xong cứt lợn phát là thông minh sáng láng liền. Cu Linh nhăn răng cười, nói thiệt không để tui nhảy tới ngửi thêm mấy phát nữa.


Hai anh em lần theo dấu chân, đến đám cỏ tranh thì mất dấu, quay lại con lợn không cánh mà bay. Cu Hà nói chết cha rồi, biệt kích núp gần đây rồi. Cu Linh hét lên một tiếng, ba chân bốn cẳng bỏ chạy. Cu Hà đuổi theo, nói cu Linh cu Linh, mi không thích hy sinh à. Cu Linh vừa chạy vừa nói ẻ vô ẻ vô. Cu Hà chạy về nhà trưởng thôn, không thấy trưởng thôn đâu, chạy về nhà anh, không thấy mẹ anh đâu. Cu Hà đi ra đi vô, ruột gan cồn cào như lửa đốt, nói thôi chết cha rồi, mạ mình bỏ chuối xanh theo trưởng thôn rồi. Mười một giờ đêm trưởng thôn về, cu Hà vọt vô nhà, nói trưởng thôn đi mô về, trưởng thôn nói trưởng thôn không đi họp thì đi mô. Cu Hà lườm lườm nhìn trưởng thôn, nói họp chi họp lắm. Trưởng thôn vằn mắt lên, nói thằng ni hay, trưởng thôn không họp thì làm cái chi. Cu Hà đứng đực, không biết nói sao. Mười hai giờ đêm mạ cu Hà về, cu Hà vọt về nhà, nói mạ đi mô về. Mạ cu Hà thở ra, nói con cái hay chưa tề, mạ lạc rừng gần chết, không chịu tìm kiếm chi lại còn đe nẹt mạ. Cu Hà đứng đực, không biết nói sao.


Đêm sau cu Hà giả đò ngủ say, nửa đêm mạ cụ Hà lén dậy, ra khỏi nhà. Cu Hà lẻn theo sau. Đến nương ngô, mạ cu Hà chạy ào vào. Cu Hà chui vào theo, rật rật chạy đuổi theo. Ra khỏi nương ngô, cu Hà không thấy mạ đâu nữa. Cu Hà chạy đi chạy lại, chạy đi chạy lại, bẻ bắp ngô ném tứ tung, nói cha tổ nì cha tổ nì. Cu Hà vấp ngã, nằm sấp, khóc rống lên, nói răng ông đái dắt hớp hồn được mạ tui hè, ôi trời đất ơi.


Cu Linh lọ mọ chạy đến, nói anh cu Hà anh cu Hà, răng nằm đây. Cu Hà nói mạ tau theo trai. Cu Linh cười khè khè, nói mạ tui đẻ toàn con gái, tức máu theo trai, đẻ phát ra tui liền…dzê... tui lời! Cu Hà nhăn mặt phẩy tay, nói im đi tau đang buồn. Cu Linh cười khè khè, nói cứ để mạ anh theo trai, anh lời một tháng hai buồng chuối xanh, đem dú chín ăn… dzê… ngon lành. Cu Hà nhăn mặt phẩy tay, nói thôi im đi, đừng chọc tức tau. Cu Linh mặc kệ, khoa chân múa tay, nói đàn bà thôn mình đống, lớn lên tui lấy trăm vợ, tui chắp cu vòng quanh người như ri, xong, tui bắt vợ nằm một hàng dài như ri, xong, tui lăn lăn lăn đi, rồi tui lăn lăn lăn lại…dzê… đã nư luôn!


Cu Hà phì cười đá đít cu Linh, nói ba hoa. Tìm tau có việc chi, cu Linh nói tui phát hiện được ám hiệu biệt kích rồi. Cu Hà vọt dậy chạy theo cu Linh đến suối đá cuối thung lũng. Gọi là suối đá vì rất nhiều hòn đá to đùng nằm rải dọc suối, hòn to bằng cái nong, hòn to bằng cái bàn. Cu Linh dọi đèn pin, nói đó tề đó tề. Ba hòn đá có hình vẽ. Hòn vẽ trái tím có mũi tên xuyên ngang, ghi số 20. Hòn vẽ cái bướm có con cu xỏ ngang, cũng ghi con số 20. Hòn ghi 20+ 20+ 20…= 2T Cu Hà nói rứa là răng hè. Cu Linh nói 20 là ngày 20, 2T là hai tháng, hai tháng là tháng hai, còn hình trái tim, cái bướm là hang Dơi đó. Cu Hà vẫn không hiểu, nói rứa là răng. Cu Linh cười phì, nói anh ngu lắm, về ngửi cứt lợn đi. Cu Hà nói có phải tên biệt kích trốn trong hang Dơi, ngày 20 tháng hai này địch nhảy dù xuống, tấn công vô hang, giải thoát cho tên biệt kích không? Cu Linh nói phải đó phải đó. Cu Hà cười he he, nói tao chỉ cần nghe nói đến cứt lợn đã thông mình rồi.


Hai anh em vọt về nhà trưởng thôn, nói trưởng thôn trưởng thôn, tình hình như rứa như rứa, trưởng thôn trợn mắt mồm, nói rứa a rứa a. Cu Hà nói trưởng thôn cho dân quân vây hang Dơi đi. Trưởng thôn nhấc cái điếu cày, tra thuốc vào nõ, rít một hơi, ngửa cổ nhả khói, nói từ từ, để nghiên cứu cái đã. Cu Hà tức, vỗ vai cu Linh, nói ẻ vô cần trưởng thôn, mình lập sư đoàn tấn công hang Dơi, tau sư trưởng, mi sư phó. Cu Linh nói rứa ai sư viên, cu Hà đứng đực, không biết nói sao.


Cu Linh kéo cu Hà chạy, nói mau ra suối đá coi lại ám hiệu, coi thử có phát hiện ra cái chi không? Hai anh em chạy rật rật ra suối đá, cu Linh chỉ hình vẽ, nói trái tim là Hang Ông, cái bướm là Hang Bà, giống không giống không. Cu Hà gật gù, nói giống hè giống hè.


Dưới suối xuất hiện một đám đen đen, lại xuất hiện một cục tròn tròn trôi lừ đừ tới. Cả hai nằm rạp, cu Hà nói có người tự tử, cu Linh nói không phải, coi chừng biệt kích thả ngư lôi. Cu Hà nói ngu ngu, ngư lôi ai thả trên rừng. Cu Linh nói anh ngu, anh không ngửi cứt lợn anh ngu. Hóa ra đó là đám lông lợn và ruột lợn. Cu Hà nói đúng rồi, biệt kích vác lợn về hang Dơi làm thịt, đúng là biệt kích trốn hàng Dơi, rứa mà mình ngu không biết. Hàng Dơi nằm phía tây, sát ngay suối đá. Hai anh em lội dọc suối đá mò tới nơi, thấy vỏ khoai vỏ sắn, lông lợn lông gà tấp đầy bờ suối trước cửa hang. Cu Hà khịt khịt mũi, nói chắc chắn biệt kích ở trong hang. Cu Linh nghe nói thế thì ôm chặt lấy cu Hà, run lẫy bẫy, nói em sắp đầu hàng rồi.


Hang tối om không thấy gì. Cu Linh ném hòn đá vô hang, hang kêu Linh inh inh… Hà à à.. Hai anh em cười rích rích. nói hay he hay hè. Cu Hà ném thêm hòn đá nữa, cái hang lại kêu Linh inh inh… Hà à à.. hai anh em lại cười rích rích, nói hay hè hay hè. Rồi thi nhau ném. Có tiếng sù sù sù soạt soạt soạt, rù roạp rù roạp, cu Linh vội nằm sấp, hai tay bịt mắt, nói chi rứa chi rứa. Vụt ra một đám đen đặc lao như tên bắn, hai anh em nằm lăn ra. Cu Linh khóc rống lên, nói anh cu Hà anh cu Hà, khai chi nói mau để tui khai.


Cả vạn con dơi bay túa ra từ cửa hang. Cu Linh run cầm cập, nói tui về tui về, rồi ù té chạy. Cu Hà đuổi theo, nói răng về răng về. Cu Linh vừa chạy vừa nói tui về ngửi cứt lợn, hết thông minh rồi.


4. Cu Linh đi rồi, Cu Hà liều mạng vào hang, ôm súng rón rén đi từ Hang Ông sang Hang Bà. Bỗng có tiếng hù oa hù oa, cu Hà nằm rạp, lên đạn cái rốp, không thấy gì, vừa đứng dậy lại nghe tiếng hù oa hù oa, tiếng dội vang nghe ù tai. Cu Hà nhắm về phía trước, nơi có tiếng hù òa, bắn cái đoàng. Tiếng súng chưa tan, lại nghe phía sau có tiếng hù òa hù òa. Cu Hà quay lại, nói ai đó, giơ tay lên, hàng sống chống chết. Tiếng hù òa mỗi lúc một to hơn, cu Hà bắn cái đoàng, định bắn thêm phát nữa thì sực nhớ xã đội phát 5 viên mình bắn hết cả 5 rồi.


Bỗng bốn phương tám hướng tiếng hù òa hù òa vang vang. Một bóng đen hai mắt đỏ rực như hai hòn than từ từ tiến tới, vừa đi vừa hù òa. Cu Hà tính đường tháo lui thì phía sau có một bóng đen nữa cũng hai mắt đỏ rực như hai hòn than từ từ tiến tới, vừa đi vừa hù òa. Cu Hà hít một hơi thật sâu, vung tay hét Chớp Ri muôn năm, mạ tui cũng như rứa. Rồi nhắm mắt chờ chết. Chờ mãi không thấy chết, hai bóng đen mất tăm, tiếng hù òa cũng chẳng còn. Cu Hà ù té chạy thục mạng. Ra khỏi hang, cu Hà sướng quá nhảy cà tẩng, nói ma ông già ma ông già. Mấy ông đái ướt quần, mình mới đem mạ mình ra dọa cái là sợ vãi, biến mất he he he.


Cu Hà lội dọc suối đá trở về, lại nghe tiếng hù òa hù òa, tưởng ma đuổi theo sau, định thần thì nghe tiếng rên hừ hừ hà hà, không phải hù òa hù òa. Định thần thêm chút nữa thấy phía trước có hai cái bóng đen nhấp nhổm trên hòn đá lớn. Cu Hà ngồi sụp xuống, nói cha tổ, ma cũng lẹo chắc như người, bèn len lén bò tới xem ma làm có giống người không.


Ma đàn ông lên tiếng, nói em vẽ tầm bậy trên đá mần chi. Ma đàn bà cười hé he he, nói vẽ rứa cho anh nhớ, một phát hai chục cân gạo không phải chuyện chơi. Ma đàn ông cười hí hi hi, vỗ đít ma đàn bà cái bép, nói nhớ rồi nhớ rồi, thiếu hai chục cân nữa đầy hai tạ. Ma đàn bà nói khi mô trả, ma đàn ông nói troắt phát nữa đầy hai tạ rồi trả luôn.


Cu Hà nói cha tổ, hóa ra không phải ám hiệu biệt kích, cu Linh ngu vẫn hoàn ngu, rồi lặn một hơi tới sát hòn đá có hai người, đội nước đứng lên, nói giơ tay lên, hàng sống chống chết. Thì ra trưởng thôn với chị đóc Xấu. Trưởng thôn run bắn, nói ê ê đừng bắn đừng bắn, trưởng thôn đây trưởng thôn đây. Cu Hà nói trưởng thôn mà cũng làm bậy à? Trưởng thôn kéo quần lên, nói tau phải hy sinh cu tau để cứu vườn chuối hợp tác.


Có tiếng súng bắn cái đoàng phía hang Dơi, thêm một tiếng đoàng nữa, rồi đoàng đoàng, rồi tằng tằng tằng. Cu Hà vọt chạy liền. Cu Hà chạy tới nơi, thấy cu Linh liền túm lấy, nói răng rứa răng rứa. Cu Linh nói tui đưa dân quân lên đây bắt biệt kích. Vừa lúc súng bắn đoàng đoàng đoàng, tằng tằng tằng, tạch tạch tạch. Hai anh em nằm rạp. Cu Hà nói răng dân quân bắn lung tung rứa. Cu Linh nói biệt kích tàng hình, dân quân bắn mò, khi mô trúng đạn hắn mới hiện nguyên hình.


Cu Hà thở ra nhăn nhó, nói bắn rứa tốn đạn lắm, một viên bốn cân gạo, nãy giờ tốn cả tấn gạo rồi. Cu Linh nói chục tấn cũng không tiếc, thôn mình phải có bằng khen. Trong ánh đạn lửa, một bóng đen chạy vụt từ trong lòng hang ra, leo ngược lên mép trên cửa hang. Cu Hà nói rồi, biệt kích hiện nguyên hình, hắn chui vào lối thông ra sau núi đó. Rồi kéo cu Linh lại gần thì thầm, nói mi chạy đi kêu dân quân chặn lối ra sau núi. Tau giả đò đánh động cho hắn chui vào hang độc đạo, nhất định bắt được. Cu Linh vỗ tay cái bép, nói rồi, chết tui cũng lấy cho được bằng khen. Nói rồi vọt đi.


Cu Hà chạy vào hang, bám theo bóng đen, vừa chạy vừa la hét, nói trung đội một theo tôi, trung đội hai theo tôi, bắt lấy nó bắt lấy nó… cứ thế leo lên lối thông ra sau núi. Vừa chui lên đã thấy cu Linh nhảy cà tẩng, nói bắt được rồi bắt được rồi he he he. Cu Hà nói hắn mô hắn mô, cu Linh nói dân quân giải đi rồi. Hai anh em ôm nhau nhảy cà tẩng, nói dzê… bằng khen bằng khen, dzê… bằng khen bằng khen.


Có tiếng rú điên dại, nói ôi con ơi con ơi, mi bắt ba mi rồi. Anh em sững lại, trố mắt nhìn nhau. Cả hai tụt xuống hang thì thấy mạ cu Hà ngồi khóc rũ rượi. Hỏi ra mới biết tên biệt kích là ba của cu Hà. Ba cu Hà theo Pháp, làm lính cho quan hai Mondavi ở Thị trấn Ba Đồn. Năm 1950, khi cu Hà ba tuổi, bộ đội tấn công Thị trấn Ba Đồn, Mondavi bị bắt, ba cu Hà trốn được, chạy thẳng vào Nam. Mạ cu Hà không biết, tưởng chồng chết, thờ chồng cho đến giờ. Chẳng ngờ ba cu Hà làm biệt kích, nhảy dù xuống đây…


Cu Hà nghe xong rơi xuống đất, ngẩn ngơ như thằng mất hồn, nói rứa mà mạ giấu tui, lại còn giả đò làm ma đuổi tui ra khỏi hang nữa chớ. Mạ cu Hà ôm cu Hà nấc lên, nói ôi con ơi mi hăng say như rứa… mạ làm răng mà nói được. Cu Hà chạy rật rật về làng, gặp trưởng thôn, nói ba tui mô ba tui mô. Trưởng thôn ho một tiếng khạc một cái, nói thằng đó gián điệp biệt kích, ba bốn cái chi. Cu Hà quì rập đầu chảy máu trán, nói tui lạy trưởng thôn cho tui gặp ba tui, tui lạy trưởng thôn cho tui gặp ba tui. Trưởng thôn mắt trợn tay chỉ, nói câm mồm, còn nói nữa tau cho dân quân gô cổ liền. Cu Hà đứng ôm đầu giữa đường làng, nói ôi ba ôi, răng rứa ba ôi.


Tuần sau trưởng thôn dắt về một con trâu, nói huyện đội thưởng thôn mình. Rồi ra lệnh mổ trâu mừng công. Mọi người xúm lại trưởng thôn, người nói cho cu Hà cu Linh một đùi trâu, người nói cho cu Hà cu Linh cái bằng khen. Trưởng thôn nhấc cái điếu cày, tra thuốc vào nõ, rít một hơi, ngửa cổ nhả khói, nói từ từ, để nghiên cứu cái đã.


the end he he

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét