Ngày 25/3, Phó Chủ tịch UBND TP Hà Nội Nguyễn Văn Khôi yêu cầu: Tất cả 29 quận, huyện của Thủ đô phải đồng loạt ra quân thực hiện Đề án “Chỉnh trang, sơn vôi, sơn cửa nhà mặt phố tại các tuyến phố trên địa bàn thành phố Hà Nội phục vụ kỷ niệm 1000 năm Thăng Long - Hà Nội”.
Công việc phải hoàn thành trước tháng 6/2010. Với dự kiến kinh phí thực hiện Đề án là khoảng 50 tỷ đồng.Thêm một cuộc ra quân gây ồn ào dân chúng. Sơn quét lại mặt phố để chuẩn bị đón chào đại lễ “Nghìn năm Thăng Long- Hà Nội” là việc làm cần thiết và có ý nghĩa, không ai không ủng hộ, người ta chỉ nghi ngại cái sự đồng loạt ra quân mà thôi. Nghi ngại cả sự đồng loạt lẫn sự ra quân, khéo không từ một ý tưởng hay lại tạo ra thêm nhiều cái dở.
Trước hết nói về sự đồng loạt. Thành phố sẽ đồng loạt sơn màu gì? “Đối với màu sắc sơn vôi các công trình trên tuyến phố chỉnh trang, các đơn vị chủ động quyết định theo nguyên tắc sử dụng các tông màu nhẹ nhàng như be vàng nhạt, xanh nhạt, hài hòa với môi trường thiên nhiên” Đó là ý kiến cơ quan chức năng của Hà Nội khi thông báo việc sơn nhà mặt phố Thủ đô đón Đại lễ nghìn năm. Qua đây ta có thể hiểu nếu cuộc ra quân đồng loạt này thành công thì toàn thành phố sẽ nhuốm một màu buồn tẻ, đơn điệu, nếu không muốn nói là nhạt nhẽo.
Mỗi ngôi nhà trên mặt phố có kiến trúc khác nhau, và do đó có màu sắc khác nhau. Mặt phố đẹp vì cái vẻ muôn màu của nó, nó không là cái hàng rào để có thể sơn quét đồng loạt, và ngay cả hàng rào thì ít ai dại dột tô đồng màu từ đầu chí cuối. Thêm nữa mặt phố là của Thành phố nhưng mỗi ngôi nhà trong đó là của dân, mỗi nhà mỗi cảnh mỗi sở thích, đem sơn quét đồng loạt liệu Thành phố đã hỏi dân chưa? Chưa kể các cửa hàng cửa hiệu người ta chọn màu đặc trưng nghề nghiệp, có tác dụng như một quảng cáo, áp đặt tô quét một màu nhất định gặp phải phản ứng chối bỏ, khi đó biết làm thế nào? Cho nên cái sự đồng loạt này là không nên và không thể thực hiện được.
Thứ nữa xin nói về sự ra quân. Xưa nay thỉnh thoảng ta lại thấy có một cuộc ra quân đồng loạt, hết an toàn giao thông lại vệ sinh đường phố, ầm ầm ào ào chừng dăm bảy ngày rồi đâu lại đâu vào đấy, có khi tình trạng còn tồi tệ hơn cả trước khi ra quân. Lâu ngày các cuộc đồng loạt ra quân đồng nghĩa với đánh trống bỏ dùi, nó cũng đồng nghĩa với việc ném tiền qua cửa sổ, bởi vì chi phí cho một cuộc ra quân bao giờ cũng rất tốn kém.
Cho nên nghe nói đến cuộc ra quân sơn quét này ai cũng giật mình. Sơn quét mặt phố là tạo ra thẩm mỹ cho Thành phố, phàm là cái đẹp không thể làm ào ào được, nó đòi hỏi sự lao động tỉ mẩn của những người có gu thẩm mỹ cao, đừng nhầm tưởng quét màu như quét rác, việc gì cũng có thể ra quân.
Một người Hà Nội, anh Nguyên Phùng nhận xét: “Tiền đóng thuế của dân đây rồi, thật lãng phí, chẳng khác gì dạo chuẩn bị tổ chức SEA Games 22, cũng chi ra một đống tiền mà phố xá vẫn cứ lem nha lem nhem. Công nhân đến sơn, quét vôi cho các nhà dân mặt đường mà không chi thêm ít tiền "xã hội hoá" - bồi dưỡng thì trông tường nhà mình cứ như vừa được mấy ông xoá khoan cắt bê tông. Bao giờ thì lãnh đạo biết xót tiền thuế của dân nhỉ?" ( Theo Bee.net).
Bảo đảm hỏi mười người dân Hà Nội thì sẽ có chín người phản ứng về cuộc ra quân đồng loạt này đúng như phản ứng của anh Nguyên Phùng. Bởi vì ai cũng biết làm kiểu phong trào, chạy theo số lượng này chắc chắn chất lượng sẽ không cao. Được vài hôm mưa nắng bong tróc hết trong khi chưa đến ngày đại lễ thì làm thế nào, chẳng nhẽ lại huy động một cuộc ra quân đồng loạt, lại chi thêm nhiều chục tỉ nữa để sơn quét lại cái đã sơn quét ư? Thậm vô lý.
Có cách nào sơn quét lại mặt phố hiệu quả và thẩm mỹ mà không cần phải ra quân đồng loạt, không cần phải chi nhiều chục tỷ tốn kém không, có đấy, không tin cứ hỏi dân mà xem.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét