Hôm nay ngày 23 tháng chạp bọ cũng định nhờ Táo Quân đưa báo cáo tổng kết chiếu rượu quê choa cho Ngọc Hoàng xem xét. Đang loay hoay không biết viết thế nào thì gặp hai cái còm, một của Master, một của Dân choa bày tỏ hai luồng ý kiến khác nhau về quechoablog. Bọ thấy không cần phải viết gì thêm nữa, cái còm của Master để cho bọ phải nghiêm túc suy nghĩ, cái còm của Dân choa cũng chính là những nghĩ suy của bọ.
Cảm ơn Master và Dân choa rất nhiều. Bọ xin phép Master và Dân choa post lên đây, coi như lời cuối năm kính cáo của bọ vậy
MASTER: " CHO EM ĐƯỢC NÓI THẬT LÒNG"
Ngần ngại mãi vì 1 tuần nay chỉ đọc không còm. Giờ viết chắc Bọ Lập giận nhưng cho em được nói thật lòng mình chút.
Không riêng gì Entry này mà dạo này QC nói chung càng ngày càng nhạt. Chưa đến mức phải cho thuê đất như bác THL nói nhưng cứ nhìn số lượng bài của bác TMH Bọ post trong thời gian gần đây cũng thấy nản.
Lâu lắm rồi không thấy cái chất giọng tưng tửng, tục mà không tục, cái ngôn ngữ từng được gọi là khẩu văn mang thương hiệu NQL.
Giờ vào QC chỉ thấy các còm sĩ nịnh nhau, nịnh chủ nhà. Khen thì khen đồng loạt, chê thì chê hội đồng. Trong khi ai cũng nói ủng hộ phản biện nhưng nếu gặp 1 cái còm trái chiều thì đương nhiên sẽ bị mọi người coi là không hiểu biết, thiếu lịch sự.
Chưa thấy có ai “dám” phản bác ý kiến của Bọ mặc dù trên chiếu rượu không thiếu người tài. Thậm chí QC giờ đây còn có ” Mời các bác vào nhà em vì… Em lo cho các cháu quá..!?” PR vừa lộ vừa sến thế thì bảo làm sao không nản.
Xưa yêu QC ngày vào không dưới chục lần vừa để lục tung thư viện vừa để xem bài mới. Giờ ngày vào QC 1 lần theo thói quen và vẫn mong cái gì đó mới ( lâu rồi chưa thấy ) Sức hút của QC trong cộng đồng dân cư mạng là lối viết đầy trải nghiệm nhưng vẫn mang đậm hơi thở cuộc sống hiện tại của nhà văn NQL chứ không phải là Nhà “gì gì” như ai đó nghĩ hoặc những ai đã từng xúm vào mong nó trở thành. Dù rằng đó chỉ là chuyện háo danh nương nhờ sự nổi tiếng của QC. Việc này chắc Bọ Lập hiểu rõ hơn ai hết, nhất là trong khoảng thời gian gần đây.
Vẫn chờ những bài viết mang tâm trạng và văn phong của Bọ ( Chứ không phải bài theo đơn đặt hàng như Thương nhớ nghìn năm ) rồi post nhân dịp Bọ sắp xa HN
DÂN CHOA: "MẤY DÒNG SUY NGHĨ"
Bạn Master và các bạn cùng quan tâm thân mến!
Hôm nay tôi vào Quechoasblog dạo chơi và bắt gặp lời Comment của bạn Master. Tự dưng tôi cũng nghĩ ngợi lắm và cũng muốn trao đổi với Bạn đôi điều. Đầu tiên tôi xin ghi nhận lời viết thẳng thắn của Bạn. Bạn có khen Blog quechoa có thời kỳ sôi nổi, Bạn phê quechoa có lúc trầm xuống và gây cho Bạn mất hứng thú. Bạn cũng nhận xét về thái độ của các Commentator, có lúc mang tính“ bầy đàn, tát nước theo mưa“…Lúc khen thì khen lấy được. Lúc không ưa thì „ dưa có dòi“, hoặc giả không ai đủ „ dũng khí“ để phản bác lại Chủ nhà. Vâng. Đấy là ý kiến thẳng thắn của riêng Bạn. Tôi trân trọng về thái độ biểu hiện chính kiến của Bạn.
Nhưng tôi thì tôi cũng có ý nghĩ riêng. Xã hội cộng đồng mạng ngày nay muôn hình muôn vẻ. Nó hấp dẫn và lôi cuốn nhiều người và cũng là xu thế chung của thời đại khoa học kĩ thuật. Việc nhà văn Nguyễn Quang Lập(NQL) lập Blog quechoa là rất bình thường như nhiều ngừoi khác. Anh đã tạo ra một sân chơi cho mình, cho bè bạn và cho cộng đồng, những ai yêu mến anh và văn chương của anh. Không phải tất cả những gì anh viết, anh suy nghĩ, công việc của anh đều đưa lên Blog. Nó chỉ là một góc nhỏ trong cuộc đời thực của anh mà thôi. Ngoài những bài viết của anh thì anh còn cho đăng tải các bài của bạn bè hay tin tức sự kiện xã hội qua báo chí nữa. Anh muốn đây là một sân chơi vui vẻ, thú vị và có tính nhân văn cao mà thôi. Blog quechoa chưa thể nào là sự nghiệp của anh cả.
Anh Nguyễn Quang Lập là ai? Trước tiên ta phải khăng định đó là một nhà văn Việt Nam. Anh đang sống cùng gia đình ở Hà Nội. Anh kiếm sống bằng nghề văn chương thực chứ không phải nghề viết Blog trên mạng. Anh phải tự nuôi mình và ngoài ra anh còn có trách nhiệm nuôi sống một gia đình nữa. Đó mới là cái chính.
Là một thành viên của xã hội, là công dân của một đất nước, anh phải có trách nhiệm và nghĩa vụ với cộng đồng. Với tư cách đặc thù là một Nhà văn thì trách nhiệm xã hội của anh cũng có khác so với người thường. Qua văn chương anh chuyển tải tinh thần này đến các thành viên khác. Quechoa là một phần ở trong đấy, mà qua đó chúng ta cũng nhận thấy cộng đồng đón chào thông điệp này như thế nào.
Nhưng không có nghĩa anh NQL là con dao pha, cái gì cũng làm được, mảng gì cũng thấu đáo. mặt trận nào cũng tiên phong.
Những ai kỳ vọng nhà văn NQL là người tiên phong vác thánh giá, một chiến sĩ xung kích ở mặt trận văn hóa văn nghệ, mang những ý tưởng dời non lấp bể của Đảng và Nhà nước đến với từng con người trong xã hội, thì sẽ nhầm to
Còn ai kỳ vọng nhà văn NQL như một nhà tư tưởng, một « Nhà dân chủ » hay một « Chiến sĩ tranh đấu cho Nhân quyền » thì sẽ càng sai lầm.
Đơn giản là anh NQL chỉ một người cầm bút thích thuần văn chương mang tính nhân văn mà thôi.
Lập Blog quechoa tạo sân chơi cho mình, cho bạn bè và cộng đồng là một việc hi sinh rất nhiều thời gian, công sức của anh rồi. Tuy nó nổi tiếng, thu hút nhiều bạn đọc, nhưng mang lại cũng nhiều phiền toái cho cá nhân anh. Có người mến mộ, có người dửng dưng, nhưng cũng có kẻ không ưa. Đấy là thói đời chung, ta cũng nên cảm thấy bình thường. Nhưng không phải vì chê bai mà anh nản, cũng không phải vì có người ghét mà anh bỏ. Nhưng anh chắc chắn có chính kiến riêng mình, chứ cũng không thể chiều lòng tất cả bạn đọc được.
Tôi thiển nghĩ, anh tạo ra quechoa chỉ là sân chơi văn chương vui vẻ. Nơi, anh cùng bạn bè và bạn đọc yêu mến anh giao lưu. Chứ không phải một diễn đàn để tranh luận về chính sự, rồi mổ xẻ phân tích các vấn đề xã hội, cũng không phải là nơi để rao giảng hay gửi gắm thông điệp gì cả.
Mỗi bạn Còm thì nhìn nhận các vấn đề khác nhau. Đơn giản là ai cũng có điểm xuất phát khác nhau. Nhiều lúc cũng gây tranh cãi nẩy lửa, thậm chí có bạn còn nói văng mạng, hoặc sa đà thành mạt sát lẫn nhau. Nhưng suy cho cùng thì nó chỉ là thiểu số.
Còn khi khách mến mộ đến thăm chủ nhà, khen chủ nhà hiếu khách. Nhấm nháp món chủ nhà đãi khách mà có lời ngợi khen chủ nhà, nhất là đúng khẩu vị của mình, thì âu cũng là lối thường tình trong xã giao mà thôi. Còn khi ngồi ở trong bữa đại tiếc mà có đôi ba ông bạn hợp gu nhau, chia thành nhóm nhỏ, gật gù với nhau thì cũng chẳng có gì lạ cả.
Chỉ có điều chúng ta, những người đọc và bình luận, cố gắng giữ cho Blog sạch sẽ, đừng quá lạm dụng nó để làm mất nó. Giữ làm sao cho Chiếu rượu xôm tụ như từ trước tới giờ. Chúng ta cũng phải thông cảm cho chủ nhà, anh NQL, sức khoẻ cá nhân vốn đã kém lại phải đa mang thêm nhiễu sự của người viết Còm.
Mấy dòng tản mạn trong ngày cuối năm cũ( Âm lịch) như vậy. Tôi chúc Master và các Bạn có chút thời gian để cùng Gia đình làm Lễ tiễn đưa ông Táo về trời. Chúc các Bạn vui khoẻ và hạnh phúc.
Thân mến
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét